Trần Thanh Ngọc thật sự vui mừng, hai lần đều sinh đôi. Cô tin tưởng rằng hai đứa bé này sẽ ra đời bình an và cô sẽ không gặp bất trắc gì.
Vác cái bụng bầu này đi làm cũng thật khó chịu nhưng vì công việc này rất quan trọng nên Trần Thanh Ngọc cũng không nghỉ nhiều, mệt quá mà không gượng nổi thì cô mới xin nghỉ.
Cả ngày chỉ thích ngồi với nằm, đi đứng nhiều cũng thấy mỏi chân. Đang mang thai, cô được ưu ái rất nhiều.
Thiết nghĩ thời gian trôi qua cũng nhanh thật, mới ngày nào cô mang thai được hai tuần mà giờ đây đã sáu tháng rồi. Chỉ còn hơn ba tháng nữa thì cô sẽ sinh con.
Hai lần mang thai đều là song sinh, ông trời đã ban cho cô nhiều sự may mắn quá rồi. Trên đời, rất ít người mang thai hai lần đều được sinh đôi. Nhiều người còn nói cô rất hạnh phúc vì có được người chồng tốt như Vương Kiên nhưng không ai biết những gì cô phải trải qua.
Cô chọn cách chấp nhận và tha thứ để có cuộc sống yên bình, xiềng xích hôn nhân cô không thể thoát được.
Nếu không chấp nhận thì cả Hoàng Gia sẽ bị ảnh hưởng theo cô, Hoàng Thị vì thế cũng sụp đổ theo. Vương Kiên thừa sức khiến Hoàng Thị rơi xuống vực, thế lực rất mạnh. Mạnh đến mức ai ai cũng phải e sợ, ai ai cũng nịnh nọt để có thể kí hợp đồng với Vương Thị. Cô thừa nhận anh rất giỏi, khả năng kinh doanh cũng rất tốt, bao nhiêu ánh mắt ngưỡng mộ sùng bái chồng cô. Cô còn nhớ những vị Tiểu Thư đài các xuất hiện ở Vương Thị ngày hôm đó, ánh mắt ghen tị xen lẫn đố kỵ với Trần Thanh Ngọc cô. Nếu cô không phải là Tiểu Thư Hoàng Gia thì đã bị những người đó bắt nạt, đánh hội đồng rồi. Đúng là giới thương trường thật đáng sợ.
Trần Thanh Ngọc nhiều lần hỏi Vương Kiên tại sao anh lại thích cô, đáp lại là câu trả lời hết sức đơn giản mà khó đoán. Nghĩ lại, cô cũng chỉ là một cô gái bình thường thôi mà, học vấn thì cũng giỏi một chút, gia cảnh thật sự thua kém chồng cô rất nhiều.
Nếu như ngày đó cô tìm hiểu kĩ mọi chuyện thì mọi chuyện liệu có khác không?
Cô cũng sẽ không rời xa con trai, không bỏ mặc nó trong suốt ba năm liền, cô cứ nghĩ hai y tá bệnh viện nói đúng. Quá đau lòng nên đã bỏ đi, cật lực vừa học bằng Thạc Sĩ vừa đi làm ở bệnh viện, việc kiêng cữ sau sinh không cẩn thận nên mới để lại hậu họa sau này. Cũng may được ông trời chiếu cố và phù hộ, cô mang thai lần nữa, còn là sinh đôi.
Trần Thanh Ngọc ngồi trong phòng giao ban khoa ngoại ( phòng họp khoa ngoại) xoa xoa bụng mình, bây giờ là tháng sáu, là mùa hè nên vô cùng nóng nực. Đi đường dễ bị say nắng, huống chi là phụ nữ mang thai. Vương Kiên không cho cô đi xe máy nữa, ngày nào anh cũng lái xe đưa cô đi làm.
Hằng ngày, Vương Hải và Nguyễn Vy thường xuyên đến thăm cô. Vương Hải đã chuyển lên số 67 tổ dân phố số 3, đường Trần Phú, phường Mỗ Lao, quận Hà Đông để sinh sống. Đây là một khu phố đông đúc nối liền với phường Văn Quán ở bên kia đường, diện tích cũng không quá rộng bao bọc bởi con đường Trần Phú, có hai trường Đại Học nối gần nhau là Đại học Kiến Trúc Hà Nội và Học viện Công Nghệ Bưu Chính Viễn Thông. Vị trí địa lý thuận tiện, đường đi làm và đường đi học của con cái anh cũng tiện. Anh thấy cháu mình lên tận Thạch Thất để chơi với con anh, đường vừa xa mà đi thì rất cực. Nếu về nhà bố mẹ vợ thì cũng nhanh hơn, chỉ trên Hồ Tây cụm đường Thanh Niên một đoạn.
Vương Thùy Dương cũng đã trúng tuyển vào trường THPT Nguyễn Trãi – Ba Đình, cùng trường với Vương Quỳnh Trang. Hai chị em ở trong trường lúc nào cũng đi cùng nhau rồi về cùng nhau, vô cùng thân thiết. Hai người thừa hưởng sự bạo lực, đanh đá từ cô nàng Vương Khánh Linh.
Vương Hải nhiều lúc đã nghĩ đến chuyện cho Vương Kiên một cơ hội nhưng anh lại thôi, càng nghĩ đến nó anh lại nghĩ đến cảnh Vương Kiên so sánh vợ anh với Nghiêm Tuyết Tình. Dù biết là diễn nhưng tại sao phải lôi tên vợ anh vào? Năm đó, anh đã hứa với bố mẹ Nguyễn Vy rằng anh sẽ bảo vệ cô cả đời, không để cô phải chịu ủy khuất hay oan ức gì. Vương Hải anh hứa được thì phải làm được.