Lâm Doãn Khanh không thể chấp nhận Trần Thanh Ngọc làm con dâu của mình, bà ta sẽ khiến cô nhớ lại tất cả. Như vậy, Trần Thanh Ngọc sẽ ly hôn với Vương Kiên.
Lâm Doãn Khanh chuẩn bị một kế hoạch rất hoàn mĩ, mục đích là phá vỡ hôn nhân của con trai mình.
Cũng may là Lâm Doãn Khanh còn lưu lại những giấy tờ kèm video và hình ảnh của bốn năm trước. Bà ta tạo một nickname Facebook ảo, sau đó gửi tất cả cho Trần Thanh Ngọc.
Lâm Doãn Khanh còn gửi kèm một tin nhắn với nội dung.
“ Trần Thanh Ngọc, xin chào. Hãy mau rời khỏi cuộc đời của Vương Kiên, hãy ly hôn đi. Chẳng lẽ cô lại muốn sống chung với người làm cô đau khổ, với người mà cô căm ghét hay sao? ”
Sau khi gửi đi, Lâm Doãn Khanh xoá sạch tất cả mọi tư liệu. Phòng sau này không xảy ra những chuyện bất trắc đối với bà ta.
Trần Thanh Ngọc đi làm ở bệnh viện, cô rất bận, không có thời gian xem tin nhắn. Nếu có người lạ nhắn tin thì đều nằm trong tin nhắn spam.
Tối đến, sau khi tắm rửa xong, Vương Kiên vẫn đang làm việc trong thư phòng. Trần Thanh Ngọc mở điện thoại lên, tin nhắn spam cũng hiện lên qua bong bóng chat. Cô ấn vào đọc, những thông tin này là gì?
Trần Thanh Ngọc càng xem, đầu cô càng đau như búa bổ. Những kí ức mơ hồ dần dần hiện lên, rất rõ nét và chân thực đến từng góc độ.
Bản hợp đồng mang thai hộ đó chính là chữ kí của cô. Cô gái trong video nói chuyện với Lâm Doãn Khanh giống y hệt cô, bữa ăn đó có cô và Vương Kiên, hai người xảy ra quan hệ. Vương Trạch Đông quen thuộc hiện ra trước mắt, cô và anh lớn tiếng cãi nhau, cô ngã từ trên tầng hai xuống, còn bị tai nạn mất đi đứa con. Máu đỏ xuất hiện ngày càng nhiều, cô còn thấy mình nằm trên đống thủy tinh vỡ vụn. Là Vương Kiên âm thầm bắt cô về đây.
Trần Thanh Ngọc lấy tay giữ đầu, cô hét lớn, mọi kí ức năm xưa dường như ùa về. Cô nhớ lại rồi, nhớ lại hết rồi.
Vương Kiên nghe thấy tiếng hét, anh lập tức chạy sang. Anh không biết cô xảy ra chuyện gì mà hét lớn như vậy.
Vương Kiên mở cửa đi vào, anh lập tức ôm lấy cô. Anh không biết chuyện gì đã xảy ra với cô mà khiến cô lại trở nên như vậy.
– “ Vợ, em sao vậy. Đừng làm anh sợ. ”
Trần Thanh Ngọc tức giận đẩy mạnh Vương Kiên ra khỏi người mình.
– “ Chủ tịch Vương, tôi phải là người sợ anh mới đúng đó. Anh lợi dụng tôi chưa đủ hay sao? Anh còn muốn tôi làm gì cho anh nữa không? Ví dụ như làm tình với anh, lên giường với anh? ”
Vương Kiên ngỡ ngàng, chẳng lẽ cô nhớ lại tất cả mọi chuyện rồi. Nhưng tại sao lại như vậy?
– “ Em bình tĩnh lại đã, đừng kích động. Em nhớ lại tất cả rồi? ”
– “ Nếu không nhớ lại mọi chuyện thì làm sao tôi biết được rằng anh đang lợi dụng tôi. Anh biết rõ như vậy tại sao còn lợi dụng tôi? Tại sao? Vương Kiên, tại sao anh có thể đối xử với tôi như vậy? ” Trần Thanh Ngọc nói lớn, cô gào lên, cô không muốn chấp nhận sự thật này
Hàng tá câu hỏi trong đầu Vương Kiên, là ai đã làm những việc này? Anh mà điều tra ra, đừng hòng sống yên ổn
– “ Anh không lợi dụng em, chưa bao giờ lợi dụng em. Tại sao em luôn nhớ ngày 15 tháng 7? Em có biết đó là ngày gì không? Em cũng yêu anh, tại sao em cứ phải trốn tránh. Hoàng Khải Minh nói anh biết cả rồi. Vợ, em đừng trốn tránh nữa được không? Anh xin em đấy. ” Vương Kiên ôm chặt lấy cô, không cho cô cơ hội chạy thoát
– “ Anh buông tôi ra, tôi không muốn. Tôi không muốn sống bên cạnh anh, bỏ tôi ra. ” Trần Thanh Ngọc đấm vào lưng Vương Kiên, cô không muốn sống với anh nữa
Vương Kiên không buông mà càng ôm chặt hơn, cô hiện tại rất kích động, không được bình tĩnh. Anh nhất định phải truy ra kẻ đứng sau chuyện này.
– “ Vương Kiên, anh bỏ tôi ra đi. Tôi không muốn sống với anh nữa, tôi ghét anh, rất ghét anh. ”
– “ Em ghét anh cũng được, em hận anh cũng được. Đừng bỏ anh, ba năm qua anh sống rất khổ sở rồi. Anh xin lỗi, anh không muốn lừa em. Bởi chỉ còn duy nhất cách đó thì em mới bên cạnh anh, ngoan. ”
– “ Bỏ…tôi…ra…tôi không…. muốn… ”
Trần Thanh Ngọc nói lấp lửng một câu rồi ngủ, kêu gào nhiều như vậy cũng đã thấm mệt. Cô bế cô lên giường ngủ, tiện tay cầm luôn điện thoại cô.
Vương Kiên một tay ôm chặt cô, một tay dò xét nickname Facebook ảo này. Chuyện này cũng chỉ có Vương Gia biết, người không thích cô thì chỉ có mẹ anh. Những việc này chắc chắn là mẹ anh làm.
” Mẹ, mẹ còn việc gì mà không dám làm nữa không? Phải phá vỡ hạnh phúc của con thì mẹ mới chịu sao? Con tuyệt đối không để mẹ được như ý đâu. Con tạm không nói nhưng khắc sẽ trừng trị mẹ. ”
Vương Kiên ôm cô chặt hơn, anh rất sợ cô bỏ anh mà đi. Anh hôn lên trán cô, cử chỉ đầy sự dịu dàng.