Vương Kiên chưa muốn thông báo với Vương Gia chuyện Trần Thanh Ngọc đồng ý kết hôn với anh, khi nào mọi chuyện xong xuôi thì anh sẽ nói.
Anh thông báo với bạn bè và con gái của anh trước và cũng có cả con rể tương lai.
Vương Kiên tiến hành gọi video call qua máy tính, anh chọn 5h sáng để gọi vì ở Mỹ hiện đã là 6h tối rồi. Thời gian này khá thích hợp.
– “ Hello, hello mọi người. ” Vương Kiên
– “ Hello ba, trông ba vui nhỉ. Có vụ gì hot. ” Vương Khánh Linh
– “ Lão đại vui như này có lẽ là… hừm… nhưng thôi, em không nói, bí mật. Đằng nào mọi người cũng sẽ biết thôi. ” Lê Thanh Quốc Khánh
– “ Đúng là cánh tay đắc lực của tôi, cậu thật sự không làm tôi thất vọng. ” Vương Kiên
– “ Chuyện gì mà thần bí thế? Nói đi xem nào. ” Hàn Dương Phong
– “ Đúng đấy, nói cho chứ. Cứ úp mở. ” Khải Minh Kiệt cau mày
– “ Ba cứ bình tĩnh, rồi mình sẽ biết thui. ” Vương Khánh Linh
– “ Đành vậy, con gái biết yêu đương rồi. Còn ba nó thì….aizzz ” Khải Minh Kiệt
– “ Rồi ba cũng sẽ tìm được người phù hợp với ba thui, đừng thở dài nữa. ” Vương Khánh Linh
Khải Minh Kiệt gật đầu, anh cũng mong mình sẽ có một tình yêu. Mỗi khi về Khải Gia, anh luôn bị bà nội và mẹ chửi vì cái tuổi này vẫn chưa có vợ.
– “ Hai người kia hình như là đang yêu nhau nhỉ? Thế mà bảo không yêu nhau, rồi giờ chúng mày ôm ấp nhau kia kìa. ” Vương Kiên
– “ Tự vả nha ba, yêu nhau thì cứ bảo yêu nhau. Việc gì phải trốn tránh làm gì cho mệt. ” Vương Khánh Linh cười cười
– “ Thì lúc đó chưa nhận ra điều ấy… ” Trịnh Hoàng
Từ Thiên Phương không nói, mặt cô đỏ như cà chua. Những người xung quanh chỉ biết cười khiến Từ Thiên Phương ngượng ngùng.
– “ Im đi, không được cười nữa. Cười thế thôi, cười lắm. ” Trịnh Hoàng
– “ Ok Ok, không cười nữa, không cười nữa. Không cười là được chứ gì. Trật tự nghe tôi nói đây. ” Vương Kiên
Tất cả gật đầu, chuẩn bị tâm thế sẵn sàng nghe Vương Kiên nói.
– “ Nghe đây, tôi sắp lấy vợ. Tất cả chuẩn bị về Hà Nội ăn mừng và giúp tôi một số công việc. ” Vương Kiên
– “ Cuối cùng cũng đến ngày này, chúc mừng chúc mừng. ” Hàn Dương Phong
– “ Chúc mừng lão đại ” Nam Cung Phi Vũ, Lê Thanh Quốc Khánh
– “ Hoan hỷ nha bạn tôi, trăm năm hạnh phúc. ” Khải Minh Kiệt
– “ Cuối cùng sau bao nhiêu giông bão, cậu đã rước được chị dâu về làm vợ. Phải thật hạnh phúc. ” Trịnh Hoàng
– “ Cung hỷ, cung hỷ. Chúc mừng cậu và chị dâu, bao giờ diễn ra hôn lễ vậy. ” Từ Thiên Phương
– “ Rước nàng về dinh thôi ba, Vương Gia chủ mẫu sắp có rồi. ” Vương Khánh Linh vui mừng nói
– “ Chưa xác định được, báo với các cậu trước. Đừng có đồn thổi ra bên ngoài. ”
Tất cả gật đầu, họ cũng biết vị thế của Vương Kiên ở New York ra sao. Tin tức chấn động như vậy, càng phải giữ bí mật.
– “ Những ai đã biết rồi? ” Hàn Dương Phong hỏi Vương Kiên
– “ Mấy cậu biết và mẹ vợ tôi, tôi cũng chưa nói với Vương Gia. Phải đăng ký kết hôn xong thì mới nói, các cậu cũng biết mẹ tôi là con người thế nào mà. Không nói bây giờ vẫn tốt hơn. ” Vương Kiên
– “ Cũng đúng, cậu làm vậy là hoàn toàn hợp lý. Kết hôn rồi, dù mẹ cậu không thích chị dâu thì cũng không làm gì được. ” Hàn Dương Phong
Ai cũng biết một khi bước chân vào Vương Gia thì cả đời sẽ là người của Vương Gia, muốn thoát cũng không thể thoát. Khẳng định lại, nếu vào Vương Gia làm dâu thì chỉ có kết hôn chứ không có ly hôn. Muốn ly hôn cũng không thể ly hôn.
Vương Kiên tắt máy, dù sao bên Mỹ cũng tối muộn. Vẫn nên để họ nghỉ ngơi, hẹn ngày gặp mặt tại Hà Nội.
_________
Lễ cưới của hai người không thể tổ chức ở nhà Vương Kiên được. Bởi nơi này là khu dân cư đông đúc, ngõ không lớn, ảnh hưởng đến những người xung quanh.
Vương Kiên tìm hiểu rất nhiều nhà hàng tiệc cưới nhưng vẫn không hợp ý anh. Ngón tay thon dài di chuyển chuột, mọi động tác ngưng lại. Ánh mắt nhìn vào trung tâm thương mại Hàng Da. Anh đọc thông tin, tìm hiểu một hồi rồi quyết định chọn nơi này tổ chức tiệc cưới.
Trung tâm thương mại Hàng Da ( còn được gọi là chợ Hàng Da) nằm tại phố Hàng Da, phường Cửa Đông, quận Hoàn Kiếm, Hà Nội.
Vương Kiên chắc chắn trung tâm thương mại Hàng Da là địa điểm đúng đắn, lưu lại những kỉ niệm đáng nhớ nhất của anh và cô.