Mục lục
Thiếu tướng, vợ ngài nổi giận rồi (full) – Phó Quân Tiêu – Nặc Kỳ Anh (Truyện tác giả: Ngoc)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong phòng bệnh VIP bệnh viện trung ương thành phố Thuận Canh.

Lúc Minh Tư Thành mở mắt ra, đập vào mắt anh là chai truyền nước đang nhỏ giọt.

“Thành! Cuối cùng anh cũng tỉnh lại rồi!” Tiếng Janna mừng rỡ như điên vang bên tai cậu ta: “Dì! Dì! Thành, anh ấy tỉnh lại rồi!”

Minh Tư Thành theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy mẹ mình Lâu Giai Lệ và Janna đang vây lại.

“Tư Thành, cuối cùng con cũng tỉnh lại rồi! Thật tốt quá!” Lâu Giai Lệ mừng đến chảy nước mắt.

Minh Tư Thành nghiêng đầu nhìn mẹ mình, giọng có hơi nhợt nhạt mệt mỏi: “Mẹ, con đã ngủ rất lâu sao?”

“Được một tháng… Lâu Giai Lệ vừa lau nước mắt vừa nói.

Janna không ngừng quan tâm tiếp lời: “Anh có đói không? Em đã học dì nấu đồ ăn địa phương đấy!”

Minh Tư Thành liếc Janna một cái, gương mặt tuấn tú tái nhợt lộ ra một tia phiền muộn: “Sao cô lại ở đây?”

“Một tháng qua, Janna vẫn ở đây giúp mẹ chăm sóc con.” Lâu Giai Lệ mỉm cười giải thích thay Janna.

Janna xấu hổ cười một tiếng: “Chăm sóc anh cũng là chuyện nên làm.

“Ha, vậy sao? Bây giờ cô lại muốn giở trò bịp bợm gì đây?” Minh Tư Thành hơi không còn sức lực cười nhạt.

Janna tự hạ thấp sự kiêu ngạo của bản thân, nhẹ giọng nói: “Thành, em biết lỗi rồi. Anh yên tâm đi, em đã để Lang Khiếu Nhật quay trở lại bên cạnh Nhiên Mộc Miên rồi. Sau này em cũng sẽ không gây phiền phức cho anh nữa được không? Còn nữa, Mộc Miên muốn em chuyển lời cho anh, cô ấy nói cô ấy và Lang Khiếu Nhật rất an toàn hạnh phúc, hy vọng anh đừng lo lắng cho cô ấy nữa.”

Minh Tư Thành hơi rũ mắt xuống, trong đầu nhớ lại chuyện sau khi anh trúng đạn.

Anh chỉ nhớ mình nằm trên lưng Lang Khiếu Nhật, dọc đường lắc lư đến khi anh hoàn toàn ngất đi.

Nhắc đến Nhiên Mộc Miên, Minh Tư Thành ôm ngực, nơi này đau âm ỷ giống như da thịt bị xé nhẹ ra vậy: “Mẹ, con…

Lâu Giai Lệ thấy Minh Tư Thành giống như có vẻ khó chịu ở tim, liền vội vàng đứng dậy trấn an tâm trạng của Minh Tư Thành: “Tư Thành, con không nên suy nghĩ nhiều quá, lời Janna nói đều là sự thật. Mộc Miên là một cô gái tốt, đáng tiếc lại không có duyên với nhà chúng ta”

“Mẹ, con đói rồi, con muốn ăn mì tự tay mẹ làm.” Minh Tư Thành khẽ mỉm cười, sắc mặt nhợt nhạt không có chút tức giận nào, ngược lại tự mình chủ động chuyển đề tài.

“Vậy mẹ đi làm cho con ngay đây!” Lâu Giai Lệ liền đứng dậy, vào phòng bếp được thiết kế bên trong phòng bệnh để nấu ăn. Janna ngồi bên cạnh giường bệnh, hơi không có gì để làm vì vậy lại tìm lấy một trái táo để gọt vỏ: “Hay là anh ăn táo trước cho đỡ đói.”

“Janna, cô về nước M đi. Tôi không muốn gặp lại cô nữa.” Minh Tư Thành lạnh lùng nói, nhìn thẳng lên trần nhà, tỏ ý không muốn nhìn Janna thêm nữa.

Janna thái độ cương quyết, tự nhiên gọt vỏ táo, ôn hoà nhã nhặn nói tiếp: “Từ nay về sau, anh ở đầu thì em ở đấy!”

“Cô đừng nữa phí tâm nữa.” Minh Tư Thành nhắm mắt lại, vân đạm phong khinh nói tiếp: “Trái tim tôi đã chết rồi!”

“Em nói này, ý anh là sao? Nhiên Mộc Miên đã không còn yêu anh nữa, anh cần gì phải vì cô ấy mà để lỡ cả cuộc đời mình.” Janna tức giận chất vấn: “Chỉ vì tác thành cho Nhiên Mộc Miên và Lang Khiếu Nhật, anh lại đỡ đạn thay Lang Khiếu Nhật, đầu óc anh bị nước vào sao?”

“Minh Tư Thành: im lặng, không lên tiếng nữa.

Ngược lại .Janna càng nói càng hung: “Minh Tư Thành, em nói cho anh biết! Trong một tháng anh năm viện, Nhiên Mộc Miên chưa từng một lần đến gặp anh”

“Nếu như cô thực sự nghĩ cho tôi thì bây giờ cô hãy biến mất khỏi mắt tôi đi” Minh Tư Thành không lạnh không nóng nói Jana gọt vỏ táo, cät miếng rồi bày lên đĩa, trước khi đứng dậy còn lên tiếng đáp lại: “Được rồi!

Để anh sớm bình phục, em sẽ “biến mất” vài ngày trước. Đợi đến khi anh xuất viện em sẽ lại đến tìm anh”

“. Minh Tư Thành không khỏi nhíu mày.

Lúc anh vừa mở miệng định nói gì đó thì Janna đã không chào hỏi tiếng nào liền xoay người rời đi Cô ta cũng không muốn nghe thêm lời tuyệt tình nào của anh nữa Lúc Lâu Giai Lệ từ trong phòng bếp đi ra, không thấy Janna ở đây còn Minh Tư Thành thì đã ngồi dậy dựa vào đầu giường, không khỏi tò mò hỏi: “Janna con bé đâu rồi?”

“Về rồi ạ” Minh Tư Thành nhàn nhạt đáp lại.

Lâu Giai Lệ lại mỉm cười nói: ‘Janna con bé này không tệ, Tư Thành…”

“Mẹ, mẹ đừng để vẻ bề ngoài của cô ta đánh lừa” Minh Tư Thành trực tiếp cắt ngang lời Lâu Giai kệ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK