Chương 635: Giả vờ không quen anh
“Tay Cold nhà tôi thật đẹp!”
“Cold đeo khẩu trang cũng đẹp trai như vậy!”
Nhìn đến đây Lạc Vũ liền thoát ra khỏi trang tìm kiếm.
Thế giới này thật lớn, không thiếu điều lạ.
Không biết trong lòng Nhiên Mộc Miên, anh ta và tên Đao Kiếm Vô Tình này ai quan trọng hơn.
Lạc Vũ cũng chỉ nghĩ một chút như vậy.
Ngày hôm sau, anh ta phải dậy từ bốn giờ sáng để chạy đến phim trường quay phim.
Lúc này Nhiên Mộc Miên vẫn chưa dậy.
Anh ta dặn dò Lâm Tình chuẩn bị bữa sáng cho Nhiên Mộc Miên, còn viết lại lời nhắn.
Cho nên Nhiên Mộc Miên dậy thấy bữa sáng trên bàn cùng với lời nhắn của Lạc Vũ cho cô bé liền cảm thấy con người Lạc Vũ thật sự rất ấm áp.
Sau khi ăn sáng xong Nhiên Mộc Miên liền nhắn tin cho Lạc Vũ, sau đó thu dọn va li rồi đưa thẻ mở cửa phòng cho quầy lễ tân khách sạn.
Cùng đến quầy giao thẻ mở cửa phòng như cô bé còn có Minh Tư Thành.
Do Minh Tư Thành tới trước nên lúc Nhiên Mộc Miên thấy anh ấy liền giả bộ như không quen biết anh, đứng bên cạnh anh, đưa thẻ mở cửa phòng cho một nhân viên thu ngân khác.
“Phiền cô chuyển cho Lâm Tình, cảm ơn ạ”
Nghe thấy giọng Nhiên Mộc Miên, Minh Tư Thành liền vô thức theo tiếng nói nhìn lại.
Chỉ thấy Nhiên Mộc Miên đứng bên cạnh mình, nhất cử nhất độn: ào trong mắt anh dường như đều cảm thấy rất đáng yêu.
Nhưng Cô bé này lại hoàn toàn coi anh là không khít Sau khi giao thẻ mở cửa phòng xong Nhiên Mộc Miên cũng không thèm nhìn Minh Từ Thành một cái liền xoay người rời đi Minh Tư Thành cũng không có ý định chào hỏi cô bé này, nếu cô bé đã xem anh như: người xa lạ vậy anh cần gì phải lấy “mặt nóng dán mông lạnh”?
Nhiên Mộc Miên ra khỏi khách sạn, lên một chiếc xe taxi.
Lúc Minh Tư Thành đi ra vừa đúng lúc thấy Nhiên Mộc Miên lên chiếc xe taxi kia, ma rủi quỷ xui thế nào lại nhớ kỹ biển số chiếc xe taxi của Nhiên Mộc Miên.
Lên chiếc xe riêng của khách sạn, trên đường ra sân bay, lúc Minh Tư Thành nhìn ra ngoài cửa sổ xe lại thấy chiếc xe taxi kia.
Chiếc xe taxi của Nhiên Mộc Miên dừng ngay trước chiếc xe taxi của anh.
Theo làn đường chiếc xe taxi chạy, Minh Từ Thành không giải thích được sinh ra một trực giác là không phải anh và Nhiên Mộc Miên sẽ đi cùng chuyến máy bay đấy chứ!?
Đúng như dự đoán…
Sau khi Minh Tư Thành lên máy bay, đến khoang hạng nhất liền phát hiện Nhiên Mộc Miên đang ngồi ngay cạnh chỗ mình.
Không phải anh và cô bé quá hữu duyên rồi sao?
Đi tàu cao tốc cũng ngồi cạnh, đi máy bay cũng ngồi cạnh Bởi Nhiên Mộc Miên chọn chỗ cạnh cửa sổ nên lúc này cô bé đang nẵm rạp xuống lên bệ cửa sổ ngắm nhìn bên ngoài cửa sổ máy bay, cũng không phát hiện lúc này Minh Tư.
Thành đã ngồi xuống bên cạnh cô bé.
Minh Tư Thành có chút nhức đầu gãi gãi tóc mái, không biết tí nữa sau khi phát hiện ra anh cô bé sẽ lại nói với anh những lời kỳ quái gì nữa Nhiên Mộc Miên nhìn bên ngoài cửa sổ một hồi sau đó nằm lên ghế, lấy điện thoại lên nhìn, vẫn hoàn toàn chưa chú ý đến sự tồn tại của Minh Tư Thành.
“Em đã lên máy bay chưa? Đến Bắc Bình thì báo cho anh một tiếng” Cúc áo nhỏ (Lạc Vũ) “Vâng, em vừa mới lên máy bay, sau khi đến em sẽ báo cho anh” Mộc Miên.
“Vậy em hấy chăm sóc bản thân thật tốt, anh phải tiếp tục quay phim rồi” Cúc áo nhỏ.
(Lạc Vũ).
“Vâng, anh cũng phải chăm sóc bản thân thật tốt!” Mộc Miên.
Nhiên Mộc Miên đặt tên cho Lạc Vũ là “Cúc áo nhỏ” để che giấu thân phận của Lạc Vũ.
Cứ như vậy cho dù người khác có lấy điện thoại của cô bé cũng không biết “Cúc áo nhỏ là ai.
Lần này từ Hải Vân đến Bắc Bình sẽ mất khoảng bốn tiếng.
Sau khi ăn bữa trưa trên máy bay xong, Nhiên Mộc Miên có chút buồn ngủ liền nằm ngủ một giấc.
Minh Tư Thành thấy vậy, chủ động cởi áo khoác của mình nhẹ nhàng đắp lên người Nhiên Mộc Miên.
Nữ tiếp viên hàng không cầm chăn đi đến thấy hành động này của Minh Tư Thành lại lặng lẽ rút lui quay trở về.
Ba nữ tiếp viên hàng không trong gian bếp.
chật hẹp bàn luận sôi nổi.
“Cái gì vậy! Hóa ra là có bạn gái rồi A.
“Tấm lòng bạn gái cậu ta cũng thật lớn, mấy người chúng ta thay nhau đến “quầy rây”
cậu ta như vậy, bạn gái cậu ta lại có thể làm như không có chuyện gì xảy ra cầm máy tính bảng xem phim”
“Nói không chừng người ta đang cười nhạo chúng ta trong lòng đây?”
“Cũng đúng!”