Nhưng bây giờ Hướng Thu Vân và đứa bé không còn, anh không để ý nữa: “Anh không cần quan tâm những chuyện đó, chỉ cần làm theo lời tôi nói là được rồi.”
Anh quyết tâm muốn làm như thế, phó tổng giám đốc Lý liên tục khuyên nhủ cũng vô dụng, chỉ có thể lo lắng làm theo yêu cầu của anh.
Hướng Quân đã uống say, ngồi xổm trên mặt đất vừa khóc vừa cười, miệng còn lải nhải không ngừng, không nghe rõ anh ta đang nói cái gì.
Hạ Vũ Hào cũng không quan tâm đến anh ta mà chỉ đứng lên đi lấy rượu.
Anh cảm thấy mình không có say, thậm chí còn tỉnh táo hơn bình thường, lúc anh bước đi lại không khống chế được lảo đảo. Anh chậm chạp nghiêng ngả đi đến bên cạnh bàn, cầm lấy một chai rượu đế rồi ngồi đối diện Hướng Quân.
Có lẽ bởi vì anh chưa ăn gì cả đã uống nhiều rượu như vậy. Dạ dày đau rát nhưng lại không muốn dừng lại.
Ánh mắt Hạ Vũ Hào vô hồn cầm chai rượu lên, cầm ly nước uống vào bụng.
Dạ dày thật là khó chịu.
Trước kia lúc anh ép Hướng Thu Vân uống rượu, có phải cô cũng khó chịu như vậy đúng không?
–
Lục Ngôn Sâm đút Hướng Thu Vân ăn một chén cháo xong thì ra ngoài một chuyến, sau khi trở về nói: “Cậu Hướng và Hạ tổng uống rượu quá nhiều nên bị ngộ độc rượu.”
Mỗi lần anh ta cảm thấy Hạ tổng dành tình cảm sâu đậm cho cô Hướng thì đối phương luôn luôn làm cho anh ta thay đổi suy nghĩ.
“Bọn họ thế nào rồi?” Hướng Thu Vân bỗng nhiên mở mắt ra, vịn vào giường bệnh muốn ngồi dậy.
Hạ Vũ Hào vừa tỉnh lại, vẫn chưa xuất viện, tại sao lại ngộ độc rượu? Mà anh trai cũng vậy!
“Vết thương trên người cô đã vỡ ra nhiều lần, hiện tại còn nhiễm trùng, đừng lộn xộn.” Lục Ngôn Sâm đi tới cẩn thận đỡ Hướng Thu Vân nằm xuống.
Hướng Thu Vân nằm trên giường, nhưng tâm trí vẫn còn lơ lửng. Cô lo lắng hỏi: “Sao bọn họ lại ngộ độc rượu, hiện tại thế nào rồi?”
Lục Ngôn Sâm đắp chăn cho cô, nhìn cô một cái nhưng không có lên tiếng.
“Bởi vì. . . Chuyện tôi chết sao?” Hướng Thu Vân suy đoán nói.
“Ừm. Bọn họ uống rượu trong phòng bệnh của Hạ tổng, Hạ tổng uống gần bốn chai rượu đế, tình huống nghiêm trọng một chút, nhưng cũng không có gì đáng ngại. Cậu Hướng uống hai chai, hiện tại không còn vấn đề gì.” Lục Ngôn Sâm nói.
Hướng Thu Vân buông lỏng tay, lập tức hết sức, chỉ cảm thấy trái tim lạnh đi một nửa.
Hạ Vũ Hào và anh trai là người trưởng thành, sao lại không chăm sóc bản thân mình chứ? !
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK