Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Đọc tại web Nh.a.yho.com
Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhómChương 435: Sợ hãi sao?
“Biết nó vô tâm, anh làm anh cả tại sao không giúp? Nó ở công ty chỗ nào không hiểu anh nên lo lắng nhắc nhở nó một chút, nó sẽ không làm ra trò cười cho thiên hạ!” Hạ lão gia tử thẳng thắn khiển trách.
Hạ lão đại liên tục nói: “Đều là lỗi của con, con về sau sẽ để ý tới.”
Ông bà nội Hướng Thu Vân ở quê, chỉ gặp nhau một lần trong dịp Tết Nguyên Đán, nhà chỉ có bố là con một, còn ông bà ngoại đã mất từ lâu, mẹ cô cũng là con một.
Cho nên cô chỉ nghe người ta nói qua người lớn bất công, nhưng cô chưa từng tưởng tượng hôm nay nhìn Hạ lão gia tử, cô rốt cuộc biết lòng người có thể thiên vị như thế nào.
Nghĩ đến đây, cô nhếch môi, mày rậm cùng ánh mắt lộ ra vẻ tự giễu.
Cô bây giờ như Nê Bồ Tát sang sông, tự mình còn không thể bảo vệ mình, cô đừng nên nghĩ đến chuyện gia đình của người khác.
Hạ lão gia tử mặc kệ huynh đệ nhà họ Hạ, mở cửa phòng đi vào, đồng thời tức giận nói: “Các người cũng vào đi.”
“Vâng.” Hướng Thu Vân đáp lại, lo lắng đi theo, mồ hôi trên trán đổ ra.
Lúc trước cô sợ nhất Hạ lão gia tử là qua lời đồn, nhưng cô cũng không sợ như bây giờ, nếu không cũng không dám cùng Hạ lão gia đưa ra hai điều kiện.
Nhưng sau khi biết Hạ lão gia tử hôm nay muốn tống cô vào ngục, nỗi sợ hãi thật giống như một con giòi gặm nhấm trong tâm hồn cô.
Cô còn không biết xúc phạm Hạ lão gia tử chỗ nào, ông ấy chính là muốn lấy lí do giúp cô rời đi để phá huỷ cô!
Hạ lão gia tử đi vào ngồi ở trên giường bệnh, sau đó ngẩng đầu nhìn cô chậm rãi lên tiếng: “Trên đầu nhiều mồ hôi như vậy, sợ hãi sao?”
Hướng Thu Vân mở miệng, nhưng không biết trả lời như thế nào, cuối cùng cũng không nói gì.
“Cô nói dối tôi, hay là làm cái gì có lỗi với Hạ gia của chúng tôi?” Hạ lão gia tử vỗ một cái trên giường bệnh gắt gao hỏi.
Sau tiếng vỗ đó, trái tim Hướng Thu Vân cũng nảy lên, rồi đập dữ dội.
Cô lau mồ hôi trên đầu, ngay cả giọng nói cũng như lấy hết sức lực của cô, “Không thấy thì không sợ ông.”
Hạ lão gia tử ánh mắt tối sầm lại một chút, cuối cùng chỉ nặng nề khịt mũi không phản bác lại lời nói của cô.
Hướng Thu Vân vừa thở phào nhẹ nhõm, vừa cảm thấy cả lưng đều ướt đẫm.
“Nếu không phải tôi bệnh ung thư phổi giai đoạn cuối, cũng không cần cô sinh con cháu của Hạ gia!” Vẻ mặt của Hạ lão gia tử thay đổi mấy lần, cuối cùng ánh mắt rơi vào trên bụng cô.
Hướng Thu Vân mím chặt môi, mồ hôi chảy ròng ròng trên quai hàm, phản chiếu những tia nắng muôn màu trong sáng.
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.org
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!