Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện đã được nhóm dich nhayhȯ .com hoàn thành – FULL.

Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố  và vào nhóm đọc hết nhé:

Đọc full tại nhayhȯ . cȯm

Chương 593: Không thể tiêu chuẩn kép như vậy

Hướng Thu Vân ừ một tiếng, hỏi Hạ Vũ Hào điện thoại di động đâu.

Hạ Vũ Hào đặt văn kiện trong tay xuống, không đưa ngay cho cô, mà đột nhiên nói: “Từ khi sinh ra đến nay, anh luôn có rất nhiều người theo đuổi.”

“Ừm, tôi biết.” Hướng Thu Vân theo mông anh nhiều năm như vậy, tự nhiên biết anh có bao nhiêu người theo đuổi.

Cô đưa tay về phía anh và ra hiệu cho anh đưa điện thoại cho cô.

Hạ Vũ Hào cầm điện thoại đặt trong tay, cô chưa kịp nắm lấy, anh lại nhấc lên, “Anh có nhiều người theo đuổi như vậy, nhưng anh luôn giữ khoảng cách nhất định với họ để không bị hiểu lầm.”

“Đều?” Hướng Thu Vân thu tay về, cúi đầu nhìn anh.

Trong con ngươi của Hạ Vũ Hào phản chiếu lấy thân ảnh của cô, “Em là một ngoại lệ, chẳng qua là lúc đó anh không nhận ra rằng anh cũng thích em.”

“Giang Hân Yên thì sao? Anh một mực giữ cô ấy ở bên cạnh mình? Chẳng lẽ cũng là vì thích cô ấy mà chưa nhận ra sao?” Hướng Thu Vân mở tủ, lấy ra một bộ đồ ngủ, ném lên giường.

Hạ Vũ Hào cuộn người một chút, “Hạ, Giang hai nhà hợp tác rất nhiều, anh không có cách nào tránh được cô ấy.”

“Chân của tôi cần điều trị, thím Lưu lại rất tốt với tôi, bác sĩ Lục là cháu của thím ấy, tôi cũng không thể tránh khỏi hoàn toàn.” Hướng Thu Vân thờ ơ nói: “Hạ Vũ Hào, anh không thể tiêu chuẩn kép như vậy. ”

Hạ Vũ Hào đưa điện thoại cho cô, ngồi thẳng dậy, lại cầm tập tài liệu lên, nhìn dòng chữ trên hồ sơ thật lâu, nhưng không thấy có chữ nào trong đó.

Anh nâng tập tài liệu lên một chút, dừng bên cạnh nhìn Hướng Thu Vân, khi thấy cô đang tập trung trả lời tin nhắn bằng điện thoại di động, lông mày anh gần như vô thức mà cau lại.

【Bác sĩ Lục】 Xin lỗi, tôi vừa có ca mổ và vừa xem tin nhắn.

【Bác sĩ Lục】 Tôi cũng biết một vài bác sĩ tâm lý giỏi, nhưng hầu hết họ đều có những điều kỳ quặc. Những bác sĩ mà tôi biết đều là những người ghét đặc quyền. Nếu cô muốn họ gặp dì Vu, chỉ có thể trực tiếp đến bệnh viện, mà bọn họ còn không phải người địa phương.

【Bác sĩ Lục】 Theo tôi được biết bệnh nhân trầm cảm rất ghét đi khám bệnh, dì Vu hẳn sẽ không đồng ý đi khám bệnh ở tỉnh khác, dù đồng ý nhưng nếu không hợp tác thì cũng làm khó cho bác sĩ.

Hướng Thu Vân mím môi, nhắn lại một tin nói cô đã biết.

Lục Ngôn Sâm nhắn trở lại.

【Tôi sẽ gọi bác sĩ Sang trở lại càng sớm càng tốt, nếu cô không yên tâm, có thể mời một số người bạn cũ của dì Vu đến nhà nói chuyện.】

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK