Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Đọc tại web Nh.a.yho.com
Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm Nội dung chương từ 461-470 đã được điều chỉnh. Cảm ơn các bạn đã báo cho adminChương 465: thật không biết xấu hổ
Hướng Thu Vân quay đầu nhìn về phía người phụ nữ, phát hiện hai người chưa từng gặp nhau, còn chưa kịp hỏi cô ấy điều gì thì một nhóm lớn đã chạy về phía họ.
Cô nhìn các thiết bị ghi âm và micro trong tay bọn họ, sau đó lại nhìn máy quay nhắm vào mình và Hạ Vũ Hào, sắc mặt không được dễ coi cho lắm.
—— Luôn luôn không có việc gì tốt khi gặp phóng viên.
Hạ Vũ Hào vẫn đứng bên cạnh cô như thường lệ, cũng không có chút dao động nào trước sự xuất hiện của các phóng viên, giống như đã mong đợi họ đến từ rất lâu rồi.
Hướng Thu Vân cau mày, xoay người muốn đi, nhưng bị các phóng viên vây quanh, không nhúc nhích được một tấc ——
“Hướng tiểu thư, Giang tiểu thư kiện cô mưu sát. Chuyện này có thật không?”
“Hai người trước đây là bạn tốt của nhau, tại sao cô lại lái xe đâm vào Giang tiểu thư? Có phải là do ghen vì Hạ tổng không?”
“Có tin đồn là hợp đồng hôn nhân giữa Giang gia và Hạ gia đã bị hủy bỏ. Cô trở thành người thứ ba ở giữa sao?”
“Giang tiểu thư hai năm trước không truy cứu cô, hiện tại cô lại chen vào tình cảm giữa cô ấy và Hạ tổng. Cô giải thích chuyện lấy oán trả ơn như thế nào?”
“Hướng Thu Vân, cô không còn là người Hướng gia nữa. Cô đã làm việc ở Mộng Hương một thời gian. Cô nghĩ Hạ gia sẽ đồng ý để cô với Hạ tổng kết hôn sao?”
Các phóng viên nhìn chằm chằm Hướng Thu Vân, đưa súng dài và đại bác ngắn về phía cô, hận không thể nhét vào miệng cô. (súng dài đại bác ở đây ám chỉ mic)
Nghe những câu hỏi dồn dập của họ, con ngươi của Hướng Thu Vân khẽ co lại, tim đập nhanh.
Giang Hân Yên kiện cô sao?
“Hướng Thu Vân, nếu cô không trả lời, có phải những điều này là sự thật không? Hai năm trước, cô vì ghen tuông muốn hại bạn mình vào chỗ chết phải không?” Micrô của một phóng viên chọc vào mặt Hướng Thu Vân.
Không đợi Hướng Thu Vân trả lời, cô đã sắc bén hỏi: “Hướng tiểu thư có thể giải thích vết thương trên mặt không? Có phải là do cô một chân giẫm lên hai chiếc thuyền để dụ dỗ Giang Thiếu, mới bị vị hôn thê của Giang Thiếu … ai ui.”
Hạ Vũ Hào trực tiếp cầm lấy micrô của nữ phóng viên ném ra ngoài, lạnh giọng nói: “Các phóng viên khi đặt câu hỏi cũng nên đưa ra bằng chứng, nếu không tôi có thể kiện cô vì tội phỉ báng.”
Nữ phóng viên bắt gặp ánh mắt lạnh như băng của anh, trong tiềm thức lùi lại, huyết sắc trên mặt biến mất.
Các phóng viên khác lùi lại, nhưng micro vẫn không thu lại, chờ Hướng Thu Vân trả lời.
“Không muốn trả lời thì đừng trả lời, không có nghĩa vụ phải trả lời.” Hạ Vũ Hào nói.
Hướng Thu Vân liếc nhìn đám người phóng viên, nhàn nhạt nói: “Giang Hân Yên vừa mới kiện tôi, các người đều biết, các người đối với tôi là người thường chú ý, tôi có nên cảm thấy vinh hạnh không?”
Cô thuận tiện đẩy tay về phóng viên phía trước, “Phiền anh nhường đường một chút, cảm ơn anh.”
Các phóng viên không có ý nhường đường, nhưng tay cô ấy quá mạnh, khiến các phóng viên phía trước bị đẩy sang một bên, các phóng viên phía sau thấy phía trước đã lùi sang một bên nên cũng vô thức tránh sang một bên.
Hướng Thu Vân đi thẳng đến trước xe Porsche, mở cửa ngồi vào ghế phụ, Hạ Vũ Hào đi theo cô vào.
“Nói chuyện với phóng viên dữ dội như vậy, em không sợ bọn họ viết bừa bãi sao?” Hạ Vũ Hào khởi động xe, thản nhiên hỏi.
Hướng Thu Vân khẽ khịt mũi, “Vấn đề hỏi đều có tính khuynh hướng như vậy, sự việc lại biết rõ ràng như vậy, thoạt nhìn là do Giang Hân Yên phái tới. Tôi nói cái gì, bọn họ cũng đều viết không tốt.”
Hạ Vũ Hào hừ một tiếng, không nói gì.
Hai người lái xe đến trung tâm mua sắm gần nhất, lúc này mới 10 giờ 30 còn chưa tới giờ ăn cơm, Hạ Vũ Hào đề nghị đi xem phim, Hướng Thu Vân có chuyện trong lòng cũng không từ chối.
Hai người xếp hàng để mua vé và đồ ăn vặt, và một nhóm người phía sau chỉ vào họ–
“Là cô ấy, cô ấy là Hướng Thu Vân!”
“Vì một chút ghen tuông, cô muốn hại bạn tốt của mình vào chỗ chết. Trên đời sao lại có kẻ xấu xa như vậy?”
“Giang Hân Yên lúc trước là người tốt không khởi tố cô ấy, mà là có ý tống cô ấy vào tù hai năm, kết quả là cô ấy ra tù, lại đến làm một người thứ ba, thật không biết xấu hổ.” ! “
“Có bạn bè như vậy, Giang Hân Yên tám đời thật đúng là cẩu huyết!”
Hướng Thu Vân quay đầu lại, nhìn thấy vài người con gái trông giống như học sinh cấp ba đang nhìn cô với vẻ chán ghét.
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.org
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!