Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Đọc tại web Nh.a.yho.com
Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bộ truyện do nhóm лhayhȯ edit. Hiện tại, mình vừa nhận chương từ các bạn ctv gửi về. Số chương hiện đã hơn 300 chương so với ở web. Chúng mình xin đăng trước trong nhóm kín để các bạn có đóng góp xem trước. Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.
Vào nhóm kín để đọc nhiều hơn: Link vào nhóm
Chương 431: Đến thăm Hạ gia gia à?
Nhưng hành lang bệnh viện không dài chút nào, dù đi chậm thế nào, cô đã sớm đến trước phòng bệnh.
“Lề mề gì vậy? Nhanh lên!” Bùi Tùng liếc xéo Hướng Thu Vân, chuẩn bị gõ cửa phòng bệnh.
Hướng Thu Vân nhìn động tác của hắn, trong tiềm thức kêu to: “Chờ một chút!”
Bùi Tùng giơ tay ra, sau đó thu lại, nhìn cô với vẻ khó chịu và mất kiên nhẫn.
“Hạ lão gia tử sức khỏe không tốt, gõ cửa xông vào như vậy có thể khiến ông ấy không vui.” Hướng Thu Vân trong lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi, lau lau vào váy, vừa lau khô, lòng bàn tay lại có một lớp mồ hôi khác trong đó.
Cô chưa tìm ra cách đối phó với Hạ lão gia tử.
Nếu lời nói dối của cô bị bại lộ, cô có thể đồng thời phải đối mặt với sự tức giận của Hạ lão gia tử và Bùi Tùng!
Bùi Tùng cầm đống đồ dựa vào tường, híp mắt nhìn Hướng Thu Vân, chậm rãi nói: “Hướng tiểu thư, có cái gì giấu tôi sao?”
Trên người Hướng Thu Vân nổi hết da gà, lông mi dày cong như cánh bướm run lên vài cái.
Nếu như ngăn cản Bùi Tùng gõ cửa như vậy, hắn nhất định sẽ sinh nghi, nhưng nếu không ngăn cản, cùng hắn đi gặp Hạ lão gia tử, có lẽ lời nói dối của cô sẽ sớm bị bại lộ …
Có một con sói phía trước và một con hổ phía sau, cô cau mày, đang tê dại da đầu định nói gì đó thì nghe thấy hai tiếng mở cửa liên tiếp.
Hạ gia Lão Tam cùng Hạ gia Lão đại đi ra, hai huynh đệ vừa liếc nhìn Hướng Thu Vân, đồng thời đưa mắt nhìn về phía Bùi Tùng.
Hạ lão đại mỉm cười, giống như một vị trưởng lão tốt bụng, “Bùi tiểu tử, cậu vì sao lại tới bệnh viện?”
Ông ta liếc nhìn sản phẩm dinh dưỡng trong tay Bùi Tùng, “Đến thăm Hạ gia gia à?”
Bùi Tùng còn chưa kịp nói gì, Hạ Lão Tam đã kỳ quái nói: “Không phải là vì nghe nói lão gia chúng ta bị bệnh, ông nội ngươi vôi kêu ngươi đến bệnh viện nghe ngóng thông tin chứ?”
Nghe hai người nói vậy, Hướng Thu Vân mới thở phào nhẹ nhõm.
Có bọn họ có lẽ Bùi Tùng hoàn toàn không có cơ hội gặp Hạ lão gia tử! Cho dù không ngăn được Bùi Tùng, nhưng ít nhiều có thể câu giờ, cô có thể nghĩ cách đối phó với Hạ lão gia tử trong thời gian này.
“Hạ Tam thúc thúc nói đùa. Quan hệ giữa hai nhà chúng ta tốt như vậy. Là hậu nhân, con đến bệnh viện gặp Hạ gia là chuyện đương nhiên, không phải là đi dò la tin tức.” Bùi Tùng cung kính nói, nhưng vẫn nghiêng người dựa vào tường với thái độ thản nhiên.
Hạ lão đại thở dài, “Bùi tiểu tử, Hạ gia gia tiếp nhận ý tốt của cậu, nhưng Hạ gia gia của cậu gần đây lâm bệnh, không tiện gặp người. Xin thứ lỗi!”
“Không tiện gặp người, có phải là Hạ gia gia bị bệnh nặng lắm không?” Cảm thấy một đống đồ trên tay quá nặng, Bùi Tùng trực tiếp đặt xuống đất.
Nghe đến đây, anh em nhà họ Hạ hai mặt nhìn nhau, Hạ Lão Tam không vui nói: “Cậu là đang nguyền rủa cha của chúng tôi?”
“Hạ Tam thúc thúc lời nói có chút không hợp lý,” Bùi Tùng nói: “Chính là Hạ đại bá nói đích thân nói Hạ gia gia không tiện gặp người, cho nên tôi cũng chỉ là phỏng đoán có lý.”
Hạ Lão Tam sắc mặt xanh mét, còn muốn nói cái gì, nhưng Hạ gia lão đại nắm lấy vai hắn, cười nói: “Là ta nói mơ hồ. Hạ gia gia của ngươi không có việc gì. Chỉ là cảm thấy trong người không được khỏe nên cần nghỉ ngơi. “
Hướng Thu Vân cúi đầu, trên người cô chỉ mặc một chiếc váy dạ hội, lúc này cả người đã phát lạnh, mũi đỏ bừng.
***
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.org
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!