Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc nhiều và nhanh hơn thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team truyện n hảy hố và vào nhóm đọc nhé:
Đọc full tại nhayhȯ . cȯm
Giọng nói của Hạ Vũ Hào đột ngột vang lên sau lưng, trong nháy mắt, toàn thân Hướng Thu Vân căng cứng, nhưng vẻ mặt vẫn như cũ, “Không có.”
Anh nhìn cô, không hỏi tiếp, nhưng rõ ràng là không tin.
“Anh trai và chị dâu bảo em đừng xem những tin tức và bình luận trên mạng, tránh ảnh hưởng tới cảm xúc.” Hướng Thu Vân nửa thật nửa giả nói: “Vậy nhưng mẹ đã không còn nữa, bọn họ còn lợi dụng bà ấy, em thấy. . . lòng không dễ chịu gì.”
Yên tĩnh.
Sau một lúc lâu, Hạ Vũ Hào nói: “Anh có thể sớm chấm dứt những việc này, nhiều nhất là ngày mốt, trên mạng sẽ không còn những tin tức này nữa.”
“Làm vậy có ảnh hưởng tới kế hoạch của anh không?”
“Không có việc gì.” Hạ Vũ Hào không chút do dự trả lời.
Nghe vậy, tâm tình Hướng Thu Vân phức tạp.
Sớm vạch trần trò mèo của Giang Hân Yên, chắc chắn sẽ ảnh hưởng rất lớn tới Hạ Vũ Hào, nhưng anh vẫn vì cô mà chấp nhận.
Còn hiện giờ cô lại vì một câu dặn dò của chị dâu, lừa dối anh.
“Không cần, anh cứ dựa theo kế hoạch đã định là được.” Hướng Thu Vân nói: “Những lời trên mạng kia không ảnh hưởng lớn tới em như vậy đâu”
“So sánh mà nói, em càng hi vọng chúng ta lợi dụng cơ hội lần này, không để Giang Hân Yên thoát tội. Nếu không sau này cô ta còn có thể làm như vậy, em rất lo cô ta sẽ ra tay với con của chúng ta.” Hướng Thu Vân nói.
Hạ Vũ Hào không trả lời ngay, mà chăm chú nhìn cô, trông cô không giống nói dối, mới gật đầu đồng ý.
Anh như vậy, trong lòng Hướng Thu Vân càng cảm thấy khó chịu.
Không nói đến việc trước kia rốt cuộc là ai đúng ai sai, nhưng hiện giờ, anh thật sự lấy cô làm đầu đặt trên tất cả mọi chuyện.
Cô liếm cánh môi khô khốc, sau khi do dự hết lần này tới lần khác, nói: “Vũ Hào, thật ra vừa rồi. . .”
Tiếng điện thoại vang lên.
Của Hạ Vũ Hào.
Anh nhấc máy, sau khi nghe một lúc, ừ một tiếng, rồi lại cúp điện thoại.
“Công ty có việc cần xử lý, anh đi một chuyến, em tắm rửa rồi đi ngủ sớm một chút.” Anh hôn lên trán cô một cái, mặc áo khoác, vội vàng ra ngoài.
Hướng Thu Vân chạm vào hơi ấm sót lại trên trán, nhíu mày ngồi lên sô pha, không cẩn thận đụng phải vết thương trên lưng, cô đau đến mức hít vào một ngụm khí lạnh.
Hạ lão gia tử xuống tay thật độc ác, cũng không biết những năm qua Hạ Vũ Hào đã sống như thế nào!
Tút…
Tút…
Tút…
Chuông điện thoại liên tục vang lên.
Hướng Thu Vân cầm điện thoại lên, thì thấy chị dâu đã gửi hàng chục mẩu tin nhắn trò chuyện từ Wechat.
Sau khi Hạ Vũ Hào ra cửa, không đến tập đoàn Hạ thị, mà lái xe tới nhà người cô cả của anh.
[/datpass]