Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp
Thể loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế
Cùng đóng góp để nhóm dịch ra truyện nhanh và vào nhóm đọc nhiều hơn nhé:
Link vào nhóm đọc trước và nhiều hơnChương 209: Con rất muốn đi sao?
Nội dung chương có chứa hình ảnh
Mọi người trong đại sảnh nhìn nhau, cuối cùng đều nhìn về phía Lâm lão gia tử và thuyết phục ông.
“Ba, ba không cần vì một nữ nhân của Mộng Hương, mà không thèm nhận A Thắng đứa cháu của mình?”
“Ba à, ba đã ngoài bảy mươi rồi, cô gái tên Lâm Tuyết Nghi kia ở bên ba, chắc ăn là không có ý tốt gì? Còn đứa nhỏ trong bụng, nói không chừng chưa biết là của ai!”
“Vợ con nói đúng, ba à, cho dù đứa nhỏ đó là của ba, ba vẫn có thể để nữ nhân kia sinh ra sao? Chắt trai của ba cũng đã bốn tuổi!”
Mấy người họ người này một lời người kia một câu, cả hội trường nhốn nháo, ồn ào như chợ rau.
Lâm lão gia tử tối sầm mặt lại, ngồi ở trên sô pha, lại vỗ bàn, “Câm miệng hết thảy!”
Mọi người im lặng ngay lập tức, và hội trường im ắng đến nỗi nghe được tiếng kim rơi.
“Hân Yên, con nghĩ như thế nào?” Lâm lão gia tử bình tĩnh lại, rót một chén trà, uống một hớp, nhìn Giang Hân Yên.
Ánh mắt của mọi người lập tức tập trung vào Giang Hân Yên.
Giang Hân Yên cắn môi, chậm rãi nói: “Con biết ông đối với Lâm tiểu thư kia thật sự yêu thích, không phải là qua đường như những gì thế giới bên ngoài nói.”
“Hân Yên!” Mẹ Giang giật giật ống tay áo, sắc mặt khó coi nói: “Con tại sao lại nói cho cái con tiện… “
Không chờ bà nói xong, ba Giang đã kéo bà đến bên cạnh và ra hiệu cho bà đừng nói quá nhiều.
Khuôn mặt nhăn nheo của Lâm lão gia tử đã trở lại như cũ ôn nhu tao nhã, đắc ý nói: “Hân Yên vẫn là hiểu ta, liền nói tiếp đi.”
“Nhưng là ông à,” Giang Hân Yên cố ý tránh đi ánh mắt mong đợi của Lâm lão gia tử, “Chuyện này dù sao nói ra cũng không tốt, ảnh hưởng không tốt đến Giang gia và Lâm gia.”
Lâm lão gia tử nặng nề đặt tách trà xuống bàn, sắc mặt trầm xuống.
Giang Hân Yên làm như không thấy, nhẹ giọng nói: “Mà Lâm tiểu thư kia con cũng biết một chút, ý kiến về cô ấy rất tệ. Ông ơi, Lâm tiểu thư đó chủ động tiếp cận ông, mê hoặc hạ thuốc ông chắc hẳn là không có ý định tốt. Không bằng để cô ấy phá thai, xem như chuyện này chưa bao giờ xảy ra! “
“Hoang đường!” Lâm lão gia tử lại vỗ bàn, trong mắt tối tăm tràn đầy thất vọng nhìn Giang Hân Yên, “Nghi Nghi chưa bao giờ cho ta uống thuốc, ta sẽ không cho phép các ngươi vì thanh danh của ta mà vu oan cho cô ấy, đây là điều mà chỉ những kẻ tiểu nhân mới làm! “
Nghe đến đây, mặt mũi ai cũng rất khó coi.
Giang Hân Yên nhíu mày gần như vô hình, muốn nói gì đó, nhưng lại bị Lâm lão gia tử chặn trước, “Ta năm bảy mươi tuổi có chuyện gì sao? Ta không vượt quá giới hạn hay vi phạm pháp luật gì. Yêu đương quang minh chính đại có gì là mất mặt chứ? “
Giang Hân Yên ánh mắt tối sầm lại, tiến lên một bước, “Ông à, ông…”
“Con đừng nói gì nữa hết!” Lâm lão gia tử đứng lên, vẻ mặt nghiêm nghị ngắt lời cô, “Nghi Nghi bây giờ trong tay thằng nhóc nhà hạ Hạ kia, con tối nay lo đón Nghi Nghi trở về, nếu không ta sẽ tự đi! “
nếu như ông đích thân tới đó, càng không biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Mẹ Giang trợn to hai mắt, không dám nói cái gì: “Con rất muốn đi sao?”
“Nếu không, còn có cách nào khác không?” Giang Hân Yên hỏi ngược lại, âm cuối hất lên, trong lòng khó có thể che giấu bực bội.
***
Link vào nhóm đọc trước và nhiều hơnĐánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Tàn độc lương duyên được cập nhật nhanh nhất trên tamlinh247.org
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!