Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tàn độc lương duyên – tamlinh247.org

Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố  và vào nhóm đọc hết nhé:

Chương 614: Không thân thiết

Triệu Phương Loan cười cười, nếp nhăn nơi khóe mắt không những không làm bà xuống sắc, ngược lại tăng thêm mấy phần quyến rũ, “Không phải còn có bên kia sao?”

Bà hơi hất cằm.

Theo hướng bà chỉ, Hướng Thu Vân nhìn sang, thấy ông Hạ đang đứng bên cạnh ông Giang và bà Giang, gương mặt tràn đầy ý cười, tâm trạng khá tốt.

Chỉ là sắc mặt bà Giang hơi khó coi, thậm chí còn đẩy ông Hạ một cái.
Có rất nhiều người nhìn sang. Hướng Thu Vân cứ nghĩ ông sẽ tức giận, lại không ngờ vẻ mặt ông vẫn tươi cười, kéo tay bà Giang kiên nhẫn giải thích gì đó.

Càng khiến cô ngạc nhiên hơn là, ông Giang đứng bên cạnh cũng làm như không có việc gì, cứ như người bị ông Hạ kéo tay không phải là vợ mình.

“Ông ấy đã thông suốt rồi.” Hạ Vũ Hào cười mà như không cười.

Triệu Phương Loan vén lọn tóc rũ xuống thái dương, “Chẳng phải đôi vợ chồng nhà họ Giang kia không thèm để tâm đến sao? Cũng không phải, có lẽ bọn họ căn bản không cảm thấy đây là một chuyện mất mặt.”

“Nhiều năm qua, thái độ của ba với dì Lâm không thay đổi, ba như vậy, dì Lâm mới cảm thấy bình thường, Nếu như ngày nào đó ở trước mặt mọi người ba nói dì Lâm không tốt, có lẽ bà ấy mới cảm thấy mất mặt.” Hạ Vũ Hào nhếch khóe môi, ánh mắt hơi lạnh.

Hai mẹ con nói về chuyện giữa vợ chồng nhà họ Giang và ông Hạ. Hướng Thu Vân rất ý tứ đứng sang một bên, không lên tiếng.

“Để Thu Vân chê cười rồi.” Triệu Phương Loan miễn cưỡng cười nói.

Hướng Thu Vân nhẹ giọng: “Dì đừng suy nghĩ nhiều.”

“Cháu còn sợ dì không nhìn ra sao?” Triệu Phương Loan nói: “Chuyện này cũng chẳng có gì, dì gả đến nhà họ Hạ nhiều năm như vậy, sớm đã quen rồi.”

Đề tài này khá xấu hổ, Hướng Thu Vẫn ho nhẹ một tiếng, chuyển câu chuyện, “Dì có biết bà Chung không ạ?”

“Biết thì đúng là có biết, nhưng quan hệ không thân thiết lắm.” Triệu Phương Loan nói.

Hướng Thu Vân muốn hỏi bà Chung là người như thế nào, lại khó mở miệng, thực ra câu này nên hỏi mẹ cô sẽ thích hợp hơn, nhưng tình hình của mẹ cô hiện tại, cô càng khó mở miệng hơn.

Có lẽ Triệu Phương Loan cũng đoán được cô muốn hỏi điều gì, chủ động nói: “Khách quan mà nói, bà Chung là kẻ xen vào hôn người người khác, danh dự không tốt lắm, là con người hư vinh, lại còn hơi nhỏ nhen. Chẳng qua bà ấy là bạn cùng phòng đại học với mẹ cháu, ngược lại đối xử với mẹ cháu rất tốt.”

“Cảm ơn dì đã cho cháu biết những việc này.” Hướng Thu Vân nói.

“Con bé này, cháu khách sáo với dì làm gì?” Triệu Phương Loan cười nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK