Mục lục
Truyện: Tàn độc lương duyên (full) - Hướng Thu Vân - Vũ Hào (tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Truyện đã được nhóm dich nhayhȯ .com hoàn thành – FULL.

Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện n hảy hố  và vào nhóm đọc hết nhé:

Đọc full tại đây

Chương 578:Im đi! Không cần phải nói!

Hạ lão gia tử dùng cái chén đập tới, lúc này Nam Ca đi tới, cái chén đập vào mặt của hắn một cái liền lăn xuống đất.

“Ông nội nên kiềm chế tính tình, sẽ không tốt cho thân thể.” Hạ Vũ Hào chậm rãi nhắc nhở.

Hạ lão gia tử cầm chặt chiếc khăn trong tay, sắc mặt tái nhợt rất nhiều, khóe miệng vẫn còn lưu lại vết máu mơ hồ, “Cút! Hai người các ngươi mau cút khỏi đây. Không có lệnh của ta, các ngươi không được phép quay lại! ”

“Ông nội, đừng sinh… tức giận, chúng ta đi ngay.” Vẻ mặt Hướng Thu Vân tràn đầy hoảng sợ, sau đó kéo Hạ Vũ Hào ra khỏi đại sảnh.

Hạ lão gia tử sắc mặt tối tăm nhìn chằm chằm bóng lưng hai người, cho đến khi hai người biến mất khỏi tầm mắt, ông mới thu hồi ánh mắt, ho khan lấy khăn tay che miệng.

Ông ho một hồi mới dừng lại, khăn tay toàn là máu.

Chu Di run rẩy cầm lấy chiếc khăn tay dính máu, khuyên nhủ: “Ông chủ à, ông nên trở lại bệnh viện điều trị.”

“Ta trở lại bệnh viện chữa trị, tóc tai rụng hết, cuối cùng vẫn là chết rời đi, còn là chết khôn g có chút thể diện sao?” Hạ lão gia tử hùng hổ hỏi.

Chu Di, “Không phải nói thuốc chữa bệnh ung thư mới phát triển sao? Thử đi, có lẽ thuốc này sẽ có tác dụng vớiông!”

“Tân dược chết tiệt! Thử nghiệm lâm sàng có vấn đề, đều bị thu hồi! Ta cho bọn họ nhiều tiền như vậy, nhưng rốt cuộc nghiên cứu ra cái gì cũng không có ích gì!” Hạ lão gia tử ném nạng xuống bàn, được sự giúp đỡ của Chu Di nặng nề ngồi xuống ghế sô pha.

Nam Ca lặng lẽ đứng sang một bên, cái cốc vừa đập vào trán, hiện tại trên đầu đã bị sưng tấy, trên đầu giống như nổi mụn, nhìn có chút buồn cười.

“Ta hỏi ngươi kiểm tra cái gì, kiểm tra như thế nào rồi?” Hạ lão gia tử hỏi.

Nam Ca, “Không có mang thai. Một người tình nhân của Ngũ Thiếu có thai, nhưng…”

Hắn chưa kịp nói xong đã bị Hạ lão gia tử cắt ngang, “Nhưng nhị cái gì? Đem người mang thai kia về đây cho ta?”

“Ngũ Thiếu mấy năm nay chơi đùa quá nhiều, thân thể tổn hại, không có khả năng làm người ta mang thai được.” Nam Ca cúi đầu nói.

Lạch cạch!

Hạ lão gia tử cầm gậy gõ mạnh lên bàn, “một đám đồ vô dụng!”

Hân Yên coi hắn là kiếm khách, Bùi gia lại dám coi hắn là kẻ ngốc, những người này thật sự là từng người muốn lật trời.

 

Vết thương trên cánh tay Hướng Thu Vân không quá nghiêm trọng, nhưng cuối cùng Hạ Vũ Hào cũng đưa cô đến bệnh viện để cho người băng bó vết thương cô, tránh bị uốn ván.

Vừa vặn ngày mai là đủ một tuần, Hướng Thu Vân định đi chỗ Lục Ngôn Sâm xem chân, như thế này thì ngày mai cũng không cần đếnnữa.

“Đã hồi phục rất tốt, tốt hơn nhiều so với mong đợi của tôi.” Dưới ánh mắt sắc lạnh của Hạ Vũ Hào, Lục Ngôn Sâm cuộn ống quần của Hướng Thu Vân lên, từng tấc một chạm vào bắp chân và đùi có hình dáng tốt của cô.

Nghe đến đây, vẻ mặt của Hướng Thu Vân dịu đi rất nhiều. “Vậy thì bác sĩ Lục cảm thấy, khi nào thì chân tôi sẽ khỏe lại?”

Hạ lão gia tử đã biết chuyện Ứng viện trưởng giúp cô lừa gạt, cô cũng không biết nên nói chuyện này như thế nào.

Bác sĩ Lục và Ứng viện trưởng rất tốt với cô ấy, nhưng bây giờ Ứng viện trưởng lại bị liên luỵ bởi cô…

“Theo tình hình hiện tại thì sẽ khoảng nửa năm.” Lục Ngôn Sâm cười nhẹ, “Chúc mừng Hướng tiểu thư.”

Tại đây có hình ảnh

***

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK