Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhưng sau đó, có những chuyện mình càng không mong nó tới thì nó lại cứ tới.

 

Lại qua thêm một tiếng nữa.

 

Cô nàng Anh Túc lúc này đang độ kiếp, hô hấp trở nên dồn dập, khí tức càng thêm hỗn loạn.

 

Trên cơ thể không ngừng xuất hiện vết thương, máu tươi chảy ra ướt đẫm nửa người.

 

Ánh mắt Lâm Tiêu trầm xuống.

 

Lúc hắn độ tâm ma kiếp, có thể nói là vô cùng nhẹ nhàng.

 

Dù gì thì cũng là một thanh niên lớn lên trong sự bảo vệ của Đảng và nhà nước trên trái đất, hắn có thể có tâm ma gì được cơ chứ.

 

Hơn nữa, trước khi độ tâm ma kiếp, đã gặp được cha mẹ và bác ruột, nuối tiếc duy nhất trong lòng cũng đã được bù đắp rồi.

 

Đối với Lâm Tiêu ở trạng thái đó thì tâm ma kiếp có thể gọi là cho không.

 

Nhắm một mắt, mở một mắt là qua rồi.

 

Nhưng xem trạng thái bây giờ của cô nàng này, dường như có chướng ngại khó vượt qua, cực kỳ không dễ dàng rồi.

 

Lại qua thêm một tiếng đồng hồ nữa.

 

Phụt!!

 

Can Anh Túc rên một tiếng rồi phun ra một bụm máu.

 

Đồng thời, khí tức linh khí trên người nàng và khí tức sinh mệnh bắt đầu nhanh chóng suy yếu.

 

“Hử?” Lâm Tiêu nhíu chặt lông mày

 

Lần này thì rắc rối to rồi. Chắc không phải là độ kiếp thất bại rồi chứ.

 

Nếu như tâm ma của nàng ấy có uy lực quá lớn, thì thất bại sẽ gần như là tương đương với cái chết.

 

Lâm Tiêu có chút sốt ruột, hắn phất tay phải lên, tháp Thiên Đạo và đạo khí lò luyện đan đều xuất hiện trước mặt.

 

“Wow~~ lại lần nữa được thấy mặt trời rồi!!! Chủ nhân, cuối cùng thì ngài cũng gọi ta ra, ta ở trong đó buồn bực muốn chết à. Chủ nhân lần sau kiếm cho ta một người bầu bạn đi, như vậy thì ta sẽ có người để nói chuyện cùng rồi....”

 

Ngọn lửa nhỏ vừa mới được thả ra đã thao thao bất tuyệt.

 

Nhưng lập tức liền có một thanh âm khác đánh gãy.

 

“Im miệng, nhìn cho kỹ tình huống hiện giờ đi đã rồi hãy mở cái miệng của nhà ngươi ra!” Tháp Thiên Đạo hừ hừ đáp.

 

“Hung dữ cái gì chứ, chẳng phải chỉ là...ủa? Cô bé này sao thế? Sức mạnh sinh mệnh đang nhanh chóng sụt giảm, hơn nữa...lại còn đang độ tâm ma kiếp?” Ngọn lửa nhỏ cuối cùng cũng nhìn thấy tình huống hiện giờ, kinh hãi nói.

 

Lâm Tiêu nhìn chằm chằm Can Anh Túc, trầm giọng nói: “Gọi các ngươi ra đây là muốn các ngươi nghĩ cách. Các ngươi cũng nhìn thấy rồi đấy, nàng ấy đang độ tâm ma kiếp, vì nhiều nguyên do mà quá trình không được thuận lợi, có cách nào để giúp nàng ấy một chút không?”

 

Lâm Tiêu cũng không có cách nào khác nên mới phải nhờ tới sự trợ giúp của ngọn lửa nhỏ và tháp nhỏ.

 

Hai thứ linh đạo này, một cái thì tiền thân là nguyên tố lửa, sống rất lâu rồi, một cái là tháp Thiên Đạo có bối cảnh còn thần bí hơn.

 

Nếu như bọn chúng đều không biết cách giải quyết thì trên đời này chỉ e là không một ai biết rồi.

 

Lâm Tiêu vừa nói xong, hai linh đạo đều im lặng một lúc.

 

“Sao lại là tâm ma kiếp chứ, chỉ cần đổi lại là thiên kiếp khác cho dù có kinh khủng hơn nữa thì cũng vẫn có biện pháp ứng phó, duy chỉ có tâm ma kiếp là phải dựa vào chính mình, người ngoài căn bản là không giúp được dù chỉ là một chút.” Ngọn lửa nhỏ bất đắc dĩ nói.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK