Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tông chủ của U Minh tông liếc nhìn vị trí ban đầu của Lâm Tiêu và kim độc không rơi xuống mặt đất. Điều đó có nghĩa là kim độc đã xuyên qua Lâm Tiêu, sau đó hắn mới mở mật chương ẩn giấu.

 

Bây giờ, không biết người đã bỏ trốn đến nơi nào rồi. Tông chủ của U Minh tông nở một nụ cười độc ác.

 

Người đã trúng kim độc còn muốn bỏ chạy sao? !

 

Chưa đếm đến 10, Lâm Tiêu này chắc chắn đã ngã xuống đất và biến thành nước đặc. Chưa kể trong chiến trường vạn tộc, tu vi và thực lực của mọi người đều biến mất.

 

Ngay cả khi cường giả Bán Đế cảnh bị kim đâm trúng, cũng sẽ không sống được bao lâu.

 

Nhưng ngay sau đó.

 

Phụt phụt phụt...

 

Tông chủ của U Minh tông cảm thấy đau râm ran ở một số nơi trên cơ thể. Như thể có thứ gì đó xâm nhập vào cơ thể mình.

 

"Chậc chậc chậc chậc, độc tính của kim độc này nhìn có vẻ không đơn giản, rất có tâm! Xem ra tốn đã rất nhiều công sức!" Một giọng khen ngợi vang lên.

 

Tông chủ của U Minh tông ngay lập tức quay đầu lại.

 

"Ngươi, sao ngươi còn ở đây!! Đợi đã... A!! Độc, kim độc...!! Đau, ta đau chết mất... A!!" Tông chủ của U Minh tông đang muốn chất vấn đối phương, nhưng đột nhiên cảm thấy sức mạnh trong cơ thể không ngừng bị dung hoá, khí huyết nhanh chóng bị rút cạn, toàn thân tê liệt.

 

Ông ta muốn phản kháng, rời đi và trả thù, nhưng lại không thể vận chuyển sức mạnh của mình.

 

Kim độc!

 

Bản thân đã trúng phải kim độc mà mình đã làm ra.

 

"Lâm Tiêu, mẹ kiếp, ta…." Tông chủ của U Minh tông muốn nói gì đó, nhưng chỉ sau vài từ, miệng của ông ta đã tan chảy và đóng lại. Sau đó đến mắt, mũi và v..v.

 

Chỉ sau vài nhịp thở.

 

Đây là vua giết người của chiến trường vạn tộc, nhân vật có điểm xếp hạng cao nhất, đã cho điểm miễn phí như vậy.

 

Khó chịu đến cực điểm.

 

Ngay cả bản thân Lâm Tiêu cũng không ngờ tới, hắn vốn tưởng rằng đây là một trận chiến khốc liệt, nhưng cuối cùng lại được giải quyết dễ dàng như vậy.

 

Triều huynh, cảm ơn nhé!

 

Trong lòng Lâm Tiêu chân thành hát một bài hát cho Triều huynh. Về lời bài hát, hắn có chút mơ hồ.

 

Lúc này thông tin trên màn trời đã được cập nhật.

 

(Xếp hạng điểm hiện tại:

 

1. Lâm Tiêu, thủ lĩnh của yêu tộc, 1375 vạn điểm tích luỹ.

 

2. Đầu Trâu, tộc trưởng của yêu tộc Khai Sơn Man Ngưu, với 568 vạn điểm tích luỹ.

 

...

 

... …)

 

Thứ hạng của mọi người đã tăng lên một bậc bởi vì thứ hạng đầu tiên... biến mất rồi.

 

Điểm hiện tại của Lâm Tiêu đã trực tiếp vượt qua tộc trưởng đầu trâu đang đứng thứ hai gần 100.000 điểm. Khoảng cách này là không thể ngăn cản.

 

"Hả?! Tông chủ U Minh tông đâu? Chết rồi sao??? Lại bị Lâm Tiêu giết sao?"

 

"Chuyện này, chuyện này quá khoa trương."

 

"Ta không dám tin. Điều này đã vượt quá dự liệu của ta."

 

"Ta nghĩ vị trí đầu tiên bảng xếp hạng này phải là Huyết Đồ."

 

"Hừ, Huyết Đồ quá bất cẩn, nếu không với thực lực của Huyết Đồ chắc chắn sẽ không thua Lâm Tiêu."

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK