Lâm Tiêu sau khi nghe nói yêu vương bất tử sẽ đi theo mình thì hơi cau mày, hắn đồng ý nguyên tố Hoả đi theo hắn, bởi vì tính chất đặc biệt của nguyên tố Hoả. Hơn nữa nguyên tố Hoả có cấp bậc cao, nhận hắn làm chủ nhân sẽ không dám phản bội hắn.
Nhưng tên yêu vương bất tử này sẽ không giống vậy, đừng nghe những lời đối phương nói bây giờ, chỉ cần có lúc bản thân để lộ sơ hở. Chắc chắn đối phương sẽ chở mặt.
“Ngươi cứ quay về trước đi, bản tôn có chuyện lớn cần làm, nếu vì ngươi mà để lộ thân phận vậy bao công sức coi như đổ bể.” Lâm Tiêu nghiêm giọng nói.
Thiếu niên mặc bạch y nghe thấy lời này vội đáp: “Vâng, tôn thượng đại nhân, bây giờ ta sẽ lập tức rời đi. Nếu tôn thượng cần ta chỉ cần kích hoạt đóa liên yêu hoả này. Ta sẽ lập tức có mặt.”
Đúng vậy, so với kế hoạch của tôn thượng thì chuyện của hắn chỉ là việc nhỏ. Đã đợi được bao năm, cuối cùng cũng đợi được ngày tôn thượng thức tỉnh, đợi thêm vài năm nữa cũng có sao đâu.
Lâm Tiêu gật đầu ừ hữ một tiếng. “Thánh chủ của các ngươi làm gì mà lâu thế, ta không đợi nữa. Nếu hắn cảm thấy hoài nghi vì hành vi lần này của yêu tộc, hoan nghênh tới tìm. Yêu vương bất tử ta xin tiếp.” Thiếu niên bạch y chỉ lưu lại một câu rồi lập tức rời đi.
Người của Thái Tuế thánh địa: “????”
Vị yêu vương bất tử này có bệnh à? Sao đổi thái độ nhanh vậy? vài phút trước còn đòi chém đòi giết, vài phút sau đã cho thu binh lại còn xin lỗi.
Lúc trước thì nói đợi thánh chủ bằng được, lúc sau chỉ lưu lại một câu nói rồi quay người bỏ đi.
Nhưng đây cũng coi là thiện ý của đối phương, những người có mặt mau chóng nở một nụ cười. Cũng chả ai dám nói câu gì, đây đúng là bị thế lực lớn đe doạ.
Khi mọi người chắc chắn thanh niên mặc bạch y và đám quái thú đã đi, mọi người và vài trưởng lão mới thở phào một hơi.
Lần gặp nguy hiểm này của Thái Tuế thánh địa bây giờ mới coi là kết thúc.
Sau khi lão Từ nói hết những nguyên nhân, hậu quả cũng như thu hoạch lần đi bí cảnh Tử Vân này với mấy vị trưởng lão cao cấp trong thánh địa. Bọn họ đều nhìn Lâm Tiêu bằng ánh mắt cảm kích.
“Lâm Tiêu tiểu hữu, chuyện phi thuyền cần phải đợi bọn ta bàn bạc với thánh chủ, sẽ rất nhanh có câu trả lời.”
“Ngoài ra còn cần gì khác nữa không? Ta sẽ đi sắp xếp cho tiểu hữu.”
Lão Từ sau khi nói chuyện xong với các trưởng lão thì quay lại hỏi han Lâm tiêu. Thái độ của ông ta càng thêm kính trọng và cả khách khí.
Lần này yêu tộc rút quân, yêu vương rời đi. Có khi có liên quan tới hai người Lâm Tiêu, Thái Tuế thánh địa đúng là nợ ơn lớn với hai người này.
Thử nghĩ mà xem, nếu lần này không đưa hai người này về thánh địa, vậy Thái Tuế thánh địa dưới đợt tấn công này sẽ thành cái dạng gì? Chả dám nghĩ nữa.
“Lão Từ nói vậy thì ta vẫn còn một yêu cầu nữa.” Lâm Tiêu nghĩ một lúc rồi nói.
“Tiểu hữu mời nói!” Lão Từ lập tức đáp.
“Ta cần một số nguyên liệu quý để luyện đan, thánh địa cứ cho ta một mức giá là được, không biết vậy có được không?” Lâm Tiêu hỏi.
Chỉ các ngày đấu bảng Chân Long 8 ngày, từ đây tới chỗ được chỉ định cần phải ngồi phi thuyền mất 1 ngày. Cho nên Lâm Tiêu muốn tranh thủ thời gian để tăng cảnh giới luyện đan.
“Nguyên liệu luyện đan? Bảo vật? được được. Mời tiểu hữu nói tên, chỉ cần thánh địa bọn ta có liền đưa cho tiểu hữu.” Lão Từ không chút do dự.
Ông ấy còn định nói là giá cả cái gì, cho không cũng được. Nhưng Lâm Tiêu đã nói ra một loạt tên nguyên liệu hắn cần.
“Tinh Huyết Liên Tinh, Băng Linh Diễm Thảo, Bạch Lan Quả, Tử Lam Diệp khoảng mười lá là được. Bạch Linh Sâm, Tuý Long Thảo, Hồi Linh Xích Quả, Xà Dục Quả, Tử Yên Quả cái này khoảng 20 quả. Hoả Tâm Thất, Huyết Tinh Thảo, đá Lam Nham Tâm, Sá Chi Mạn Đà La, Địa Hoả Liên Tử……”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lâm Tiêu nói ra một loạt, lão Từ càng nghe mắt càng trợn ngược lên. Mặc dù ông ta không phải luyện đan sư nhưng sau khi nghe mấy cái tên này thì cũng biết đây đều là nguyên liệu quý.
Đây, tất cả đều là linh thảo linh quả cao cấp, giá cả đương nhiên không hề rẻ. Hơn nữa mở mồm là đòi 10 với 20 quả.
May mà ông ta chưa nói ra câu cho không. Nếu không sau khi đưa hết từng đấy đồ thì Thái Tuế thánh địa cũng phải đóng cửa mất vài năm. Bọn họ đâu có nhiều tiền đến mức thế.
Nhìn thấy mắt lão Từ đầy kinh ngạc, Lâm Tiêu mới đưa nhẫn trữ vật ra, nói là trả tiền cho nguyên liệu.
Lão Từ ngơ ngác một lát rồi đưa tay ra nhận. Vừa nhìn một cái thì…….
Hay lắm tên nhóc này, tất cả là 700 viên linh thạch cực phẩm, chỗ này bằng với 7 tỷ viên linh thạch hạ phẩm.
Tên Lâm Tiêu này đúng là có tiền thật.
“Được được, tiểu hữu đợi chút, ta đi lấy nguyên liệu cho ngươi.”
Sau nửa tiếng có thể nói là lão Từ vét sạch kho của thánh địa mới đủ nguyên liệu mà Lâm Tiêu cần. Nếu có không đủ thì bọn họ cũng chả biết làm thế nào nữa. Đống nguyên liệu này là tích cóp bao năm của thánh địa.
Sau khi nhìn thấy nguyên liệu Lâm Tiêu cực kỳ hài lòng. Lúc hắn nói nguyên liệu, hắn cố tình báo nhiều hơn. Không ngờ có đủ, đúng là vô cùng hài lòng.
Sau đó Lâm Tiêu tới chỗ luyện đan phong mượn phòng luyện đan của thánh địa. Can Anh Túc cũng đi theo, ánh mắt tò mò nhìn chằm chằm Lâm Tiêu.
Đại Tiêu Tiêu vậy mà còn biết luyện đan, đúng là nằm ngoài sự tưởng tượng của nàng ta.
Lâm Tiêu nhìn thấy bộ mặt kinh ngạc của đối phương mới nhớ ra bản thân hắn chưa bao giờ luyện đan trước mặt nàng ta.
“Nha đầu, ngươi vẫn nên kích hoạt trạng thái phòng ngự thì hơn.” Trước khi luyện đan Lâm Tiêu nhắc nhở.
“Tại sao?” Can Anh Túc hỏi lại.
“Lúc ta luyện đan, có chút kinh dị.” Lâm Tiêu rất thành thật nói.
“Kinh dị?”
“……”
……
Sau khi Lâm Tiêu vào phòng luyện đan không lâu, vài cường giả cũng vội vã đuổi tới Thái Tuế thánh địa.
“Yêu thú đâu? Yêu thú ở đâu?” cường giả cần đầu mặc y phục hoa lệ vội vã hỏi.
“Tham kiến thánh chủ, yêu thú đã rút quân rồi ạ!” một vị trưởng lão cung kính trả lời.
“Hả? rút rồi?” thánh chủ có chút khó hiểu.
Rốt cuộc là chuyện gì thế này.
“Nói xem nào, rốt cuộc là chuyện gì?” Thánh chủ vội vã hỏi.
Mấy vị trưởng lão kể lại những chuyện vừa nãy.
Đột nhiên trên bầu trời của thánh địa xuất hiện kiếp vân, từng tầng mây tụ lại một chỗ, những tia sét đã bắt đầu xuất hiện.
“Hả? là kiếp vân! Không, đây không thể là kiếp vân của tu sĩ độ kiếp được, mà là…..Đan kiếp?” Mắt thánh chủ loé sáng.
Ông ấy cũng phát hiện kiếp vân bắt đầu tậo trung về đỉnh luyện đan phong.
Luyện đan sư cấp 8?
Để có lôi kiếp thì ít nhất phải là luyện đan sư cấp 8. Chả nhẽ là người của luyện đan sư công hội của thành Thiên Nguyên sao?
Hay là vị trưởng lão luyện đan nào đột phá cảnh giới?
“Đi, chúng ta đi xem một chút!” Thánh chủ nói với các trưởng lão ở bên cạnh. Sau đó một đoàn người kéo nhau lên đỉnh luyện đan phong.