Can Anh Túc trợn ngược mắt nhìn Lâm Tiêu hừ hừ hai tiếng rồi nói: “Có thể không kinh ngạc sao, phí sinh hoạt một năm của cả vương triều Đại Can bọn ta cũng chỉ hai tỷ viên linh thạch là cùng. Mà cái nhãn trữ vật này bằng bốn năm phí sinh hoạt của bọn ta đấy, hay là do vận may của ta tốt quá nhỉ. Tiện tay nhặt một cái mà cũng có được chiếc nhẫn đáng giá nhất thế này.”
“Đáng giá nhất?” Lâm Tiêu lẩm bẩm một câu.
Sau đó thuận tay kéo đồ trong nhẫn trữ vật ra, cũng là một cái túi to.
Đông! Cái túi này rơi xuống đất phát ra tiếng kêu nghe có vẻ nặng hơn cái túi Can Anh Túc vừa lấy.
“Đây là……trời ơi! Lại là một túi to linh thạch cực phẩm!” Can Anh Túc hô lên.
Hơn nữa cái túi Lâm Tiêu lấy ra này còn nhiều hơn túi nàng ta vừa lấy. Dùng linh thức quét một vòng đôi mắt của Can Anh Túc sáng rực lên.
“Chín trăm hai mươi viên linh thạch cực phẩm! thật là phô trương!” Can Anh Túc tâm tình bối rối.
Cứ như vậy hai người mở tất cả nhẫn trữ vật trong hộp mù ra bắt đầu sắp xếp lại.
“Woa! Ta nhặt được một đạo khí, đáng tiếc lại là một chiếc rìu, không hợp với ta.”
“Đại Tiêu Tiêu, Đại Tiêu Tiêu, hơn ngàn rồi, ta lấy được một cái túi hơn ngàn viên linh thạch cực phẩm.”
“Trò này vui, ta phát hiện ta vô cùng yêu thích nhẫn trữ vật, lần sau mà còn trò này thì nhớ gọi ta.”
“Đại Tiêu Tiêu ngươi đừng có mở nữa, để cho ta để cho ta….”
Cuối cùng hai người tiêu tốn hơn nửa ngày mới mở được hết nhẫn trữ vật trong hộp mù. Tổng cộng 70.000 viên linh thạch cực phẩm, 230.000 viên linh thạch thượng phẩm, còn về số linh thạch trung và hạ phẩm thì ít chả đáng đếm.
Có lẽ trong mắt những ông lớn sở hữu số nhẫn này, linh thạch trung và hạ phẩm là thứ không đáng lấy.
Sáu kiện đạo khí, đao kiếm súng và một cây thước. Thiên tài địa bảo nhiều vô số, đếm không hết. Đan dược cũng rất nhiều, còn có cả một trăm mảnh gì đó mà hai người chưa nhìn thấy bao giờ, cũng không hiểu.
Tổng cộng trong 80 cái nhẫn trữ vật này hai người thu hoạch được rất nhiều thứ. Cho nên ít nhất vấn đề tu luyện trong 100 năm này không cần phải lo lắng nữa.
Lúc Lâm Tiêu tìm thấy kiện đạo khí đầu tiên liền lập tức hiến tế nó. Hắn muốn thử xem có thể mở cổng dịch chuyển ở đây rồi rời khỏi không gian tối đen vô tận này không. Nhưng đáng tiếc rằng dù hiến tế thành công, ý cảnh đặc biệt cũng chỉ tăng lên một chút.
Hiệu quả của việc hiến tế không rõ ràng lắm, cổng dịch chuyển cũng không mở ra. Xem ra muốn rời khỏi nơi quỷ quái này là không dễ dàng gì.
Sau khi Lâm Tiêu trao đổi vài câu với Thiên Đạo Tháp, hắn mới biết được thêm vài thông tin mới. Có 108 chiếc đèn trời trong Thiên Đạo Tháp, tượng trưng cho 108 đạo quy tắc trong thiên địa. Hắn thắp được một ngọn đèn Thái Tuế, liền thức tỉnh được linh tháp.
Bây giờ cần nghĩ cách thắp được 10 ngọn đèn, vậy thì Thiên Đạo Tháp có thể hồi phục lại uy lực, từ đó có thể thử phá vỡ không gian. Còn về phần làm sao thắp được đèn lên thì không cần làm phiền tới Lâm Tiêu.
Chỉ cần tìm người có năng lực thiên địa quy tắc, ở trong bảo tháp 3 ngày, Thiên Đạo Tháp tự nhiên sẽ rút năng lượng tương ứng trên người người đó rồi thắp sáng đèn trời.
Sau khi Lâm Tiêu nghe thấy thông tin này thì trầm tư suy nghĩ rất lâu.
Thắp lên 10 ngọn đèn trời? Nghĩa là phải tìm được mười người lĩnh ngộ được ý cảnh liên quan tới quy tắc thiên địa.
Chuyện này……quá khó rồi.
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Ý cảnh được chia làm nhiều tầng, ý cảnh bình thường rồi đến ý cảnh lĩnh vực, cuối cùng là ý cảnh quy tắc thiên địa. Bây giờ từ ý cảnh lĩnh vực tu luyện lên ý cảnh quy tắc thiên địa, cũng chính là đã khó càng thêm khó.
Giống như cường giả Bán Đế cảnh bình thường cũng chỉ tu luyện được ý cảnh lĩnh vực tầng 3 hoặc 4. Muốn luyện đến ý cảnh quy tắc thiên địa có lẽ phải là cường giả Đại Đế chân chính. Một kiểu giống như cường giả Đại Đế Bất Diệt cốc. Hai chiêu cuối cùng của hắn mang theo ý cảnh quy tắc thiên địa nồng đậm.
Kể cả có tư chất lĩnh ngộ cực phẩm như hắn mà không tìm được cơ hội ra ngoài nâng cao ý cảnh bản thân. Nếu cứ giữ linh ngộ như bây giờ thì rất khó tăng các loại ý cảnh lên được quy tắc thiên đạo.
Bây giờ hắn có chín loại ý cảnh, ngoài ý cảnh đặc biệt ra thì tất cả ý cảnh đã ở mức ý cảnh lĩnh vực. Những thức này là do trải qua không biết bao nhiêu đại cơ duyên mới đạt được như bây giờ.
Càng lên cao khả năng tăng cấp của cả tu vi thực lực hay các loại ý cảnh đều là cấp sau khó hơn cấp trước rất nhiều.
Lâm Tiêu suy nghĩ một hồi, xem ra việc này vẫn cần có Thiên Đạo Tháp giúp đỡ mới được. Khi Can Anh Túc còn đang sắp xếp lại đồ trong hộp mù thì Lâm Tiêu đã phân bổ ra một luồng ý niệm.
Cần phải biết rằng Thiên Đại Tháp có khả năng thiết lập một loại công năng đánh cắp kinh nghiệm tu vi của người khác. Bây giờ trong thiên đạo tháp ngoài hai người Lâm Tiêu và Can Anh Túc ra còn có đám người của thần tộc Dao Trì, cộng thêm những cường giả của yêu tộc.
Một người gánh trọng trách thống lĩnh thì phải làm thế nào để có thể thống nhất mọi thứ. Ý cảnh lĩnh ngộ của hắn tất nhiên là cao hơn những người ở đây. Nhưng nếu ý cảnh của những người ở đây hợp lại với nhau thì không hề bình thường chút nào.
Giây tiếp theo, ngoài tầng tháp Lâm Tiêu đang ở ra thì có một hàng chữ xuất hiện trong các tầng tháp khác. Lâm Tiêu đã học cách truyền đạt tin tức này ở trong chiến trường vạn tộc.
(Từ giờ trở đi, chỉ được phép lĩnh ngộ ý cảnh. Phát hiện vi phạm sẽ bị nghiêm phạt!!!)
Sau khi nhìn thấy dòng chữ này những người trong tháp đều kinh ngạc. Bọn họ không hiểu Lâm Tiêu đang làm cái gì, khi có hai kẻ không phục phớt lờ nhắc nhở vẫn tiếp tục luyện công pháp.
Ầm ầm! hai tia lôi quang đánh thẳng xuống hai cường giả sinh tử này chết ngay tại chỗ. Giết gà dọa khỉ không cần nói nhiều.
Nhất thời những người trong tháp đều tự động cố gắng hết mình tu luyện ý cảnh. Lâm Tiêu cũng mau chóng cảm nhận được sự phản hồi ý cảnh của bọn họ.
Như vậy mới đúng, nghe lời thì mới có thịt để ăn. Đang tiếc là người bị giam ở đây quá ít, nếu biết trước sẽ gặp tình huống thế này thì hắn đã bắt nhốt hơn 80 đại thế lực vào đây.
Đông người thì làm chuyện gì cũng được, kể cả đám người của yêu tộc cũng được Lâm Tiêu lấy từ trong cuộn giấy vàng ra, rồi đặt vào một tầng riêng trong Thiên Đạo Tháp.
Yêu tộc là đám người kém về ý cảnh nhất, có bọn họ thì cũng được, chả có cũng không sao. Cứ như vậy, Lâm Tiêu, Can Anh Túc và tất cả mọi người cũng nhau tu luyện.
Khi thực lực tu vi đạt tới Hoá Đỉnh cảnh, Sinh Tử cảnh, thậm chí tới cả Bán Đế cảnh, thọ mệnh có thể được tính bằng ngàn năm.
Cho nên bọn họ tuỳ tiện bế quan cũng đã tiêu hao hết mười năm, trăm năm cũng không có gì lạ. Trong không gian tối tắm trống rỗng này chả ai còn để ý thời gian nữa, bọn họ chỉ quan tâm tới tu luyện.
Một năm sau Lâm Tiêu đã tu luyện tới Hoá Đỉnh cảnh trung kỳ tầng 4. Chín loại ý cảnh cũng đã lên được linh vực bậc 2, đặc biệt là kiếm ý đã lên được bậc 3,5.
Còn Can Anh Túc vì không có Thiên Đạo Tháo trợ giúp nên tốc độ tu luyện chậm hơn Lâm Tiêu. Thực lực tu vi cũng chỉ Hoá Đỉnh cảnh từ tầng 1 lên tầng 2, ý cảnh Sát Sinh cũng lên rất chậm, mới được lĩnh vực bậc 1,5.
Lâm Tiêu cảm thán con đường này còn dài, mà bây giờ vẫn còn sớm.
Hai năm trôi qua.
Năm năm trôi qua.
Mười năm trôi qua.
Chiếc đèn trời thứ hai của tháp Thiên Đạo vẫn chưa được thắp sáng. Nói một cách chính xác, vẫn còn một chặng đường dài phía trước.