Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhân loại giảo hoạt, nhất định là đang kéo dài thời gian. Nó còn lâu mới thèm để ý, nó sắp có thể rời khỏi nơi này rồi.

 

Lâm Tiêu vẫn rất tò mò đối với nơi này.

 

Bất luận đây là không gian mộng cảnh hay không gian linh hồn, hắn đều rất hứng thú.

 

Sát Sinh ý cảnh bậc ba có thể biến ra cảnh tượng ngày tận thế. Vậy kiếm ý của hắn thì sao.

 

Nghĩ tới đây, trong ánh mắt hắn tràn ngập sự chờ mong.

 

Khẽ phất tay một cái, ngày tận thế trong nháy mắt sụp đổ, mưa tanh gió máu cũng biến mất.

 

Tất cả mọi thứ trở lại bóng đêm như ban đầu.

 

Màn sương đen đang điên cuồng chạy trốn kia giống như là bị định thân vậy, kẹt đứng lại trong không trung.

 

“Ngươi, nhân loại nhà ngươi lại đang làm gì vậy!!!” màn sương đen có chút kinh hãi.

 

Từ khi nó được sinh ra, tới khi trưởng thành, tới ngày hôm nay, không gian mộng cảnh của người nào mà nó chưa đi qua chứ.

 

Cho dù là không gian mộng cảnh của cường giả Hóa Đỉnh Cảnh, nó cũng từng dạo qua vài lần.

 

Nhưng cho dù là sức mạnh ý cảnh của cường giả Hóa Đỉnh Cảnh, cũng không làm được trò biến thái như tiểu tử này.

 

Tiểu tử nhân loại này quá mức quỷ dị, chẳng khác nào....chẳng khác nào thiên địch của tộc Mộng Yểm bọn chúng.

 

Lâm Tiêu không đáp lời nó, nhưng thế giới hắc ám này lại có sự biến hóa mới.

 

Trong không trung bắt đầu xuất hiện những đốm sáng, chỉ trong chớp mắt, khắp bầu trời đều là những đốm sao sáng.

 

Vô số đốm sáng tụ lại thành một dải ngân hà, lung linh rực rỡ, khiến người ta si mê như một kẻ say.

 

“Đây là bầu trời sao ở quê hương của ta, đẹp không?” Lâm Tiêu khẽ hỏi.

 

Màn sương đen: “……”

 

Đẹp cái c* c* ấy!

 

Lão tử bây giờ chỉ muốn chạy trốn.

 

Không biết tại sao, những ngôi sao sáng xinh đẹp kia, lại mang lại cho nó một cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

 

“Cũng đúng, cái loại quê mùa như ngươi sao mà thấy được, vậy hôm nay ta sẽ hào phóng một chút, dẫn ngươi đi xem mưa sao băng, để nó rơi xuống dị giới kia.”

 

Lâm Tiêu nói xong, tùy tiện chấm một cái lên không trung.

 

Ngay lập tức, những ngôi sao đầy bầu trời kia bắt đầu rơi xuống.

 

Mỗi một ngôi sao đều hóa thành một luồng..... kiếm quang thật dài.

 

Đúng vậy,

 

Khung cảnh hoa lệ của những ngôi sao lung linh này, chính là kiếm ý hóa thành.

 

Mưa sao băng. Tràn ngập cả bầu trời.

 

“Aaaaa!! Ý cảnh cấp Hóa Đỉnh, ngươi....ngươi rốt cuộc là ai?”

 

“Vậy...vậy tôn thượng của bọn ta chẳng lẽ.....”

 

Cùng với tiếng hét thảm thiết của màn sương đen, thân thể nó bị vô số ngôi sao kiếm quang va chạm nứt vỡ.

 

Toàn bộ màn sương đen đều bị kiếm ý chém thành một loại năng lượng vô thức đặc biệt, đưa đến trước mặt Lâm Tiêu.

 

Đây là...?

 

Ánh mắt Lâm Tiêu hiện lên vẻ thắc mắc.

 

Trực giác nói cho hắn biết, cái này chắc không có hại đâu. Ôm tâm thế muốn thử một lần, Lâm Tiêu hấp thụ năng lượng kỳ lạ này từng chút một.

 

Bỗng nhiên, hắn cảm thấy linh hồn mình chợt sáng suốt. Chút sự nghi hoặc trong mấy ngày nay vất vả nghiên cứu bộ kiếm quyết 10 tỷ, giống như bỗng chốc hiểu ra rồi.

 

Đây là....ngộ tính thăng cấp??

 

Không, không phải!

 

Chính xác mà nói, phải là bản chất linh hồn được nâng cấp.

 

Giống như thiết bị CPU là loại đỉnh cấp, nhưng lại đặt hắn trong máy tính có bộ nhớ 1G, vậy thì căn bản không thể hiện được bất cứ tính năng gì.

 

Chỉ có không ngừng nâng cấp mở rộng bộ nhớ, thiết bị CPU này mới có thể phát huy những tính năng mạnh hơn, bùng nổ hơn.

 

Đôi mắt Lâm Tiêu lóe sáng.

 

Đúng là người tốt!

 

À không, yêu thú tốt mà!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK