Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lữ lão gấp gáp muốn ngăn cản, nhưng động tác của thánh chủ Dao Trì quá nhanh. Ông ta muốn ngăn cũng không kịp.

 

“Lữ lão, nếu như thật sự sau lưng hắn có Đại Đế, thì càng phải khống chế thiếu niên này trước.” Ánh mắt của thánh chủ Dao Trì đầy vẻ kiên định, tốc độ càng nhanh hơn một bậc.

 

“Ông...thánh chủ, ông thật hồ đồ!” Lữ lão cạn lời, hét lên.

 

Trong mắt ông ta lóe lên một vẻ khiếp sợ.

 

Thánh chủ, ông còn chưa nhìn thấy lúc Đại Đế thực sự bùng nổ phẫn nộ đâu.

 

Đại Đế mà tức giận lên, thi cốt chất đống, gần như không ai có thể cản nổi.

 

Nhưng ông ta hiểu tính khí của thánh chủ nhà mình.

 

Nếu đã quyết tâm thì khó mà thay đổi được.

 

Lữ lão nhìn về phía thiếu niên tên là Lâm Tiêu kia.

 

Thánh chủ nhà ông ta sắp xông tới trước mặt đối phương rồi, nhưng ánh mắt đối phương vẫn bình tĩnh như thường, trên người thậm chí đến linh lực cũng không thèm vận chuyển.

 

Lần này, thần tộc Dao Trì gặp phải phiền phức to rồi.

 

Quả nhiên, ngay lúc thánh chủ Dao Trì xông tới, vươn tay muốn túm lấy cổ thiếu niên kia.

 

Xoẹt!

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

 

Một trận sóng kỳ lạ truyền tới.

 

Ngay lập tức, thánh chủ Dao Trì bị đóng băng tại chỗ, toàn thân từ trên xuống dưới ngay cả con mắt cũng không thể cử động được.

 

Ánh mắt của ông ta không khỏi kinh hãi.

 

Dường như có một sức mạnh quy tắc nào đó trói buộc lấy ông ta.

 

“Ta tha cho ngươi lần này, nếu còn dám có lần sau thì ngươi sẽ không còn may mắn như thế nữa đâu!”

 

Lâm Tiêu liếc ông ta một cái, rồi tùy ý phất tay.

 

Thánh chủ Dao Trì bị sức mạnh quy tắc kia hung dữ vỗ mạnh xuống.

 

Ầm một tiếng, ngã mạnh xuống đất.

 

Mặt đất ở đây không biết được cấu thành từ cái gì mà chịu va chạm mạnh như vậy, mặt đất vẫn y nguyên không hề tổn hại.

 

Thánh chủ Dao Trì thì ngược lại phun ra một ngụm máu, nội thương không biết ra sao.

 

“Ở đây, ta là to nhất. Cho dù có là Đại Đế đến đây, kết cục cũng sẽ như nhau cả thôi!!”

 

“Các ngươi cứ ở đây tu luyện cho tốt đi, nói không chừng ngày nào đó tâm trạng ta tốt, sẽ thả các ngươi đi.”

 

Lâm Tiêu nói xong, thân hình hắn liền đột nhiên mờ đi, sau đó biến mất ngay tại chỗ.

Thánh địa Dao Trì là một mảnh yên lặng, tất cả mọi ngươi khi nhìn thấy một màn vừa rồi. Một người tu vi Hoá Đỉnh cảnh chỉ tiện tay đánh ra một đòn công kích đã làm cho thánh chủ của bọn họ. Một cường giả Bán Đế không có cách nào phản kháng lại được.

 

Này quá là đang nằm mơ rồi, sao lại có chuyện hoang đường thế được!

 

Rốt cuộc đã có chuyện gì, đừng nói là bọn họ tới cả thánh chủ Dao Trì mặt mũi cũng ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì.

 

Ông ta lau máu ở khoé miệng, từ trên mặt đất lồm cồm bò dậy. Ánh mắt hoang mang tới tột độ.

 

“Lão Lữ, ngài có nhìn thấy ai ra tay không?” Thánh chủ Dao Trì truyền âm hỏi.

 

“Thánh chủ, đừng phí công phu nữa, ngài vẫn chưa phát hiện gì sao? ở đây không có sự tồn tại của Thiên Vực nào cả, chúng ta đang ở trong một tiểu thế giới, đây….đây là thần thông của Đại Đế.” Lão Lữ khổ não lắc đầu nói.

 

Thánh chủ Dao Trì kinh ngạc, ông ta lúc nãy cứ luôn cảm thấy có chỗ nào không đúng. Bây giờ lão Lữ nói như vậy mới nhận thức được bốn phía xung quanh. Vừa đưa mắt nhìn đã thấy sững sờ, đây đúng là không thuộc Thiên Vực nào cả.

 

Tiểu thế giới? Từ mấy ngàn năm trước, ông ta có cơ duyên gặp được tiểu thế giới của một vị cường giả đại năng.

 

Mà theo như vị đại năng kia nói, tiểu thế giới của ông ta là có được sau một lần cơ duyên, phạm vi của tiểu thế giới này cũng chỉ bằng một ngọn núi. Lúc đó chỉ vậy thôi mà đã làm ông ta trấn kinh mãi không thôi.

 

Vậy mà so với tiểu thế giới trước mặt đây thì tiểu thế giới của vị cường giả kia còn chả đáng nhắc tới.

 

“Ồ đúng rồi, mấy kẻ này trả lại cho các ngươi.” Giọng của Lâm Tiêu đột nhiên vang lên.

 

Sau đó có mấy vị thiên kiêu và thánh nữ Dao Trì xuất hiện trước mặt bọn họ.

 

“Hả? là thánh nữ!”

 

“Bọn họ thế mà lại ở đây?”

 

“Thánh nữ không sao, coi như là một tin tức tốt.”

 

Mấy người thần tộc Dao Trì cảm thán nói, thôi cứ coi là trong vạn tin xấu thì có một tin tốt. Thánh chủ Dao Trì mắt sáng lên.

 

“Thánh nữ, ngươi có biết thân phận của thiếu niên kia không? Hắn có bối cảnh thế nào?” Thánh chủ vội vã hỏi.

 

Những người khác nghe thấy thế lập tức dỏng tai lên.

 

“Bẩm báo thánh chủ, lúc trước ta điều ra chân long khí, không may bị hắn bắt được, nhốt ở trong này. Khoảng thời gian này chúng ta đã nhìn thấy đủ thứ kỳ quái, có một số chuyện làm lòng người phát run. Khí tức của bọn họ mạnh hơn cả lão Lữ, có thể nói mục đích bọn chúng bắt chúng ta, khả năng cao vì dòng máu thần tộc này…..”

 

Thánh nữ Dao Trì nói ra vài thông tin ‘chân thật’. Lão Lữ và thánh chủ nghe xong để đứng ngây ngốc tại chỗ, những người khác thì bị doạ sợ.

 

Tồn tại của mấy vị cường đại mà có năng lực mạnh hơn lão Lữ rất nhiều. Vậy rốt cuộc là loại siêu năng lực gì đây?

 

Vương tộc thời thượng cổ cũng không được như vậy, chả nhẽ thiếu niên này là hậu duệ của vương tộc thượng cổ. Thánh chủ Dao Trì lại hỏi các thiên kiêu khác vài câu, câu trả lời nhận được lại làm mọi người càng thêm ngạc nhiên.

 

“Lão Lữ, đây…..ngài nói nên làm sao.” Thánh chủ Dao Trì truyền âm.

 

Ánh sáng trong mắt lão Lữ loé lên một cái rồi nói.

 

“Với tình hình hiện tại, lựa chọn duy nhất của chúng ta. Ta cảm thấy linh khí ở trong này rất nồng đậm không kém gì thánh địa của chúng ta. Hơn nữa còn có khí trường linh lực đặc biệt. Chắc chắn có lợi cho tu luyện.”

 

“Để tất cả mọi người gắng hết sức tu luyện, chỉ cần chúng ta tỏ ra có giá trị, chắc chắn có thể sống sót.”

 

“Nếu như thế lực sau lưng thiêu niên kia công nhận, đối với thần tộc Dao Trì cũng là một chuyện tốt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK