Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Lâm Tiêu cũng có chút sửng sốt.   

 

Đây là linh thảo cấp Tiên phẩm đó.   

 

Hắn đã từng nghe qua về tác dụng của cây tiên thảo này, Chân Long huyết mạch, tăng ngộ tính, tăng thiên phú. Hắn đã đạt được lĩnh ngộ viên mãn, sau khi dùng cây tiên thảo này ngộ tính cũng sẽ chả tăng được thêm là bao. Nhưng những tác dụng khác thì vẫn cực kỳ hấp dẫn.  

 

Vậy tại sao cơ thể hắn lại có cảm giác ghét bỏ?   

 

Cho nên Lâm Tiêu có thể đoán ra rằng, thứ thu hút hắn tới đây không phải cây tiên thảo này, nó chắc chắn là thứ khác.   

 

Rốt cuộc là thứ gì.   

 

Hắn cũng không biết nữa, bây giờ hắn chỉ có thể đợi, đợi sau khi cây tiên thảo kia trưởng thành, có lẽ sẽ có được đáp án.   

 

Thời gian cứ thế trôi đi, dị tượng thiên địa vẫn chưa dừng lại, hơn nữa không biết có phải do hắn tưởng tượng không, chỉ cảm thấy uy áp xung quanh bắt đầu tăng lên.   

 

Xung quanh yên tĩnh lạ kỳ, các yêu thú đã chạy trốn không còn chút tung tích. Các đệ tử đứng xung quanh vài chục mét cũng bắt đầu cảm thấy có gì đó không đúng.   

 

“Hay là, hay là chúng ta mau rút lui đi, ta cứ cảm thấy trong lòng có chút hoảng loạn.”   

 

“Ta không đi, cây tiên thảo kia, sau khi trưởng thành sẽ xuất hiện một số dị tượng có lợi cho tu vi.”  

 

“Đúng vậy, đây đâu phải vật thường, trăm năm mới có một lần.”   

 

“Ta cũng không đi, trong nguy hiểm chắc chắn có cơ hội, nhỡ đâu cây tiên thảo kia trưởng thành xong rồi lại bay vào trong ngực ta thì sao.”   

 

“Các ngươi không đi thì ta đi, đồ này cũng không có duyên với ta, ta phải mau chóng đi tìm cơ duyên thuộc về ta.”   

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

“Ta cũng vậy, cùng đi đi.”   

 

Có một số người vẫn ở lại, một số người bắt đầu rời đi. Đại khái khoảng vài tiếng sau, cây hồng huyết chân long đột nhiên phát ra một tiếng long ngâm, một đạo quang mang đỏ chói từ trong thân cây bay ra lơ lửng trên bầu trời.   

 

Cây tiên thảo đã trưởng thành!!   

 

Mọi người đều lấy lại tinh thần.   

 

Bên phía Lâm Tiêu, hắn và công chúa Anh Túc đã đứng bên cây tiên thảo, đôi mắt của Can Anh Túc sáng ngời.   

 

Nàng ta có thể cảm nhận được cây tiên thảo này rất quan trọng với nàng ta, nói không chừng có thể áp chế được khí tức Sát Sinh ý cảnh trong người nàng ta.  

 

Nàng ta từ từ đứng bên cạnh Lâm Tiêu, khóe miệng lộ ra một nụ cười mỉm. Cây tiên thảo này chỉ có một, đồ này vẫn cứ đưa cho Đại Tiêu Tiêu đi.   

 

Áp chế Sát Sinh ý cảnh, nàng chỉ cần có Lâm Tiêu bên cạnh là đủ rồi. Đợi lấy được tiên thảo cho Lâm Tiêu nàng ta sẽ đưa ra một yêu cầu, không biết Lâm Tiêu có đáp ứng hay không?   

 

“Đại Tiêu…..”   

 

Can Anh Túc đang định nói chuyện thì bị Lâm Tiêu chặn lại.  

 

“Nha đầu, hái nó ngay đi!” Lâm Tiêu lúc này tập trung tinh thần, sắc mặt vô cùng nghiêm túc.   



Cơ duyên lớn hơn có thể sẽ tới ngay bây giờ, hắn cần phải tập trung.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK