Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đập lên vách tường cách đó mấy trăm mét.

 

Nhìn lại một lần nữa, người kia đã ngất lịm rồi.

 

Tiêu Minh Triết thảm bại trong tích tắc.

 

(Cảnh giới: Luyện Khí Cảnh - Tụ Linh Cảnh – Luân Hải Cảnh – Toàn Đan Cảnh)

Gục trong một nốt nhạc!!  

 

Các đệ tử và trưởng lão của Lưu Vân tông, đồng loạt bị kinh hãi.  

 

Bọn họ đã tưởng tượng ra khung cảnh chiến đấu của hai người, nhất định là không tầm thường.  

 

Một người là đại sư huynh của Lưu Vân tông, một người là quái vật đã thông qua được Thiên Thê.  

 

Nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng không ngờ tới kết quả lại như này.  

 

Một chiêu hạ gục.  

 

Khoảng cách này cũng quá lớn rồi.  

 

Chỉ có hai cha con họ Lạc là vẫn bày ra bộ dạng như sớm biết trước kết quả rồi.  

 

Lạc Hải Thành khẽ thở dài một hơi.  

 

Ông đương nhiên cũng đã dùng linh thức để tra xét.  

 

Lâm Tiêu trông thì có vẻ ra tay bạo lực, nhưng đã tránh đi những chỗ nguy hiểm rồi.  

 

Tiêu Minh Triết này chỉ là bị thương nhẹ, hai ngày là có thể khỏe lại.  

 

Sau một màn này.  

 

Những đệ tử khác cũng không có dị nghị gì.  

 

Dù gì thì trước khi tham chiến đã giao kèo rõ rồi.  

 

Sau khi cuộc khiêu chiến Thiên Thê của Lưu Vân tông kết thúc, các đệ tử cũng rời đi nhanh chóng.  

 

Tiêu Minh Triết đã được nâng trở về nghỉ ngơi.  

 

“Tiểu bằng hữu Lâm Tiêu, ta nghe lão Mục nói ngươi muốn tham gia di tích Vô Cực, bây giờ cách ngày khởi động còn ba ngày, chi bằng trước mắt ngươi cứ ở lại Lưu Vân tông của ta, tới lúc đó chúng ta cùng đi, được không?” Lạc Hải Thành đưa ra lời mời.  

 

“Vậy làm phiền Lạc tông chủ rồi." Lâm Tiêu không hề từ chối.  

 

Hắn cũng muốn tranh thủ thời gian ba ngày, củng cố lại một chút cú đột phá lần này.  

 

“Nha đầu, con đi tìm cho tiểu bằng hữu Lâm Tiêu căn phòng khách tốt nhất đi.”  

 

“Hả? Con, chuyện này sao lại kêu con làm?” Lạc Vũ Thương đang chuẩn bị trở về trị thương, lần này bị thương ở Thiên Thê, tới giờ vẫn còn đau đây.  

 

“Con không đi, thế muốn cha tự mình đi à?” Lạc Hải Thành nói với giọng không mấy vui vẻ.  

 

Nói xong, ông xoay người rời đi.  

 

Lạc Vũ Thương bất đắc dĩ chớp chớp mắt, hết cách, chỉ đành đưa Lâm Tiêu đi thôi.  

 

Chỉ là, khi chỉ còn lại hai người.  

 

Nàng không biết tại sao, tim lại đập nhanh một cách bất thường.  

 

Không lẽ là do bị thương ở Thiên Thê nghiêm trọng quá, xảy ra chuyện gì rồi sao?  

 

……  

 

Một ngày bình yên cứ thế trôi qua.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK