Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Tiêu thu hồi ánh mắt và nói: "Hình như là yêu tộc chí cường, tạ thế rồi."

 

“Yêu thú mạnh nhất chết?” Can Anh Túc chớp mắt.

 

Tại sao Đại Tiêu Tiêu lại có thể cảm nhận được việc này, nàng đâu có cảm nhận được gì đâu? Nàng cảm thấy khó hiểu nhưng không hỏi, loại tin tức này không ảnh hưởng tới nàng.

 

“Đợi Tiểu Chu Tước tỉnh lại rồi hỏi.” Lâm Tiêu nói.

 

Bây giờ yêu thú lại xảy ra việc, thật là không đúng lúc.

 

Tiểu Chu Tước hôn mê cũng nhanh mà tỉnh lại cũng nhanh. Có khi chả đến một phút hắn đã hoàn toàn tỉnh lại.

 

“Xin lỗi tôn thượng đại nhân, ta, ta có khả năng không đưa người về Đông Vực được, ta phải quay về yêu tộc một chuyến.” Tiểu Chu Tước mặt mày khổ sở, tâm tình cũng hỗn loạn.

 

“Ta cũng cảm nhận được, vị đại năng nào đó mất, đúng chứ?” Lâm Tiêu hỏi.

 

“Đúng vậy, tôn thượng đại nhân, chính là yêu vương Tước Phượng mạnh nhất yêu tộc, đồng thời cũng là tổ tiên của tộc Chu Tước……”

 

Chu Tước mặt mũi nhăn nhó kể chuyện của yêu vương Tước Phượng này, và còn giới thiệu qua địa vị của yêu vương này trong tộc của hắn.

 

Trong thế giới này, nhân loài chiến phần lớn ở các Thiên Vực. Nhưng nếu hỏi lãnh thổ của ai lớn nhất, tài nguyên dồi dào nhất. Vậy chắc chắn không phải nhân loài mà là yêu tộc. Hơn nữa yêu tộc cũng không ít hơn nhân loài là bao.

 

Có thể coi là chủng tộc đông nhất trong các tộc. Và đây cũng là tộc bị kỳ thị và săn giết nhiều nhất. Thịt yêu thú có thể ăn, xương có thể chế tạo đồ, máu yêu thú có thể luyện chế, yêu đan dùng để tu luyện. Mọi thứ trên thân yêu tộc đều là đồ quý.

 

Yêu đan càng mạnh thì càng trân quý, trong dòng chảy lịch sử yêu tộc có lúc còn được vào trong danh sách săn bắt của các tộc khác. Mọi người đều coi yêu tộc là kẻ thù, bọn họ muốn truy giết đám yêu vật này.

 

Đoạn lịch sử đen tối này kéo dài mãi một đoạn thời gian, nhờ vào việc yêu tộc ngày một mạnh lên, bọn chúng mới có thể thoát ra khỏi chuyện này.

 

Chỉ cần mỗi một thời đại đều có cường giả chống đỡ, vậy vạn tộc khác cũng không dám làm gì. Mà cường giả ở thời đại này, hoặc có thể nói là cả thời đại trước nữa chính là yêu vương Tước Phượng.

 

Vị này đã đến được đỉnh cao Bán Đế, có thể nói chỉ cách Đại Đế một bước nữa thôi. Tuổi thọ của vị này cũng cao, có thể nói là sự tồn tại cường đại từ đầu kỷ nguyên trước tới nay.

 

Bây giờ đã là thời đại mới, nếu vị này có thể đột phá chứng Đế, vậy cả yêu tộc có thể làm thay đổi lịch sử.

 

Nhưng thật đáng tiếc, lúc đế lộ xuất hiện lại là lúc phải rời xa yêu tộc. Điều này cũng đồng nghĩa với việc yêu tộc mất người lãnh đạo. Hơn nữa cái chết của yêu vương Tước Phượng sẽ gây chú ý cho những tộc khác.

 

Bây giờ yêu tộc không còn cường giả chống đỡ nữa, thực lực của yêu tộc không hề yếu, trong tộc cũng có rất nhiều cường giả. Nhưng để đạt được tới cấp yêu tộc công đỉnh, thì chưa có yêu thú nào làm được.

 

Chu tước càng nói mặt càng đau khổ, cái chết của yêu vương Tước Phượng. Chính là một lỗ hổng của yêu tộc, hắn không cẩn nghĩ cũng biết bây giờ trong nội bộ yêu tộc, các vị cường giả đại yêu nhất định đang tranh giành nhau để thành yêu tộc công đỉnh.

 

Chuyện này có nhắm mắt lại cũng có thể đoán ra được. Hơn nữa đế lộ đã mở ra trước mắt, ai chả muốn mau chóng tăng thực lực, ai chả muốn tìm được chút cơ duyên.

 

Công đỉnh của yêu tộc bây giờ không còn nữa, đối với bọn họ chính là một cơ hội lớn. Ai có thể nắm được cơ hội này, thì việc bước chân vào đế lộ coi như đã chắc chín phần rồi.

 

Haiz! Trong loạn ngoài hoạ. Phải làm thế nào mới tốt đây.

 

Chu Tước nói xong ánh mắt cũng mờ mịt, hắn như thể nhìn được sự suy tàn của yêu tộc, rồi đoạn lịch sử đen tối sẽ lại quay lại. Yêu tộc sẽ lại bị các tộc khác săn giết.

 

Lâm Tiêu nghe xong chuyện của yêu vương Tước Phượng thì không vội nói gì. Hắn trầm mặc không biết đang nghĩ gì.

 

Trong lòng Can Anh Túc cũng phải cảm khái một phen, tộc nào cũng có khó khăn riêng. Yêu tộc cũng vậy, nhưng nàng cũng chả thể giúp được gì.

 

“Ta biết rồi, tiểu nha đầu, ngươi về Đông Vực trước đi.” Lâm Tiêu mở mồm nói với Can Anh Túc.

 

“Hả? Còn ngươi?” Can Anh Túc nghe thấy Lâm Tiêu nói vậy thì hỏi.

 

“Ta có việc khác cần phải làm.” Lâm Tiêu nói.

 

Chu Tước nghe thế vì đập mạnh vào đầu mình một cái, bây giờ hắn mới nhớ ra. Đúng vậy! tại sao lại bỏ quên tôn thượng trước mặt đây. Yêu tộc công đỉnh! người trước mắt chính là tôn thượng chuyển thế. Yêu tộc công đỉnh thời đại này, nếu như là tôn thượng đại nhân thì ai dám ý kiến gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK