Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sao ông ấy lại xuất hiện ở đây.

 

Hơn nữa, Trần trưởng lão lại cung kính như vậy với ông ấy? Lẽ nào ông cụ trông coi Tàng Công các này có thân phận không tầm thường?

 

Phải biết rằng, Trần trưởng lão chính là trưởng lão đứng đầu, cai quản ngoại môn, thân phận ở Kiếm Ma tông vốn đã không thấp rồi.

 

Người trong Kiếm Ma tông có thể khiến Trần trưởng lão cung kính như vậy, cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi.

 

Ông cụ được gọi là Mục lão này nhìn Trần trưởng lão một cái, rồi chuyển ánh mắt tới trên người tên tiểu quỷ trước mặt kia.

 

Trong mắt ông ta cũng đồng thời toát ra vẻ chấn kinh và không thể tin nổi.

 

Sau đó, ông ta hướng lên trời, kết một pháp ấn phức tạp.

 

Dị tượng trên trời cũng biến mất trong nháy mắt.

 

Mà Lâm Tiêu kia vẫn nhắm mắt như cũ, đắm chìm trong cảm ngộ, không hề bị ảnh hưởng.

 

“Mục lão, đệ tử này lấy tu vi Tụ Linh cảnh tầng thứ nhất mà lĩnh ngộ ra được hình dáng sơ khai của kiếm ý, xem ra tông môn chúng ta lại sắp sinh ra một thiên tài nữa rồi.” Trần trưởng lão đi tới bên cạnh Mục lão, tôn kính nói.

 

“Thiên tài? Vậy thì ngươi vẫn còn xem thường tên nhóc này rồi.” Mục lão bình thản nói.

 

Trần trưởng lão nghe vậy thì sững lại.

 

Xem ra Mục lão còn coi trọng tên đệ tử này hơn cả ông ta, lẽ nào trên người tên tiểu quỷ này vẫn còn điều gì mà ông ta chưa chú ý tới hay sao?

 

Trần trưởng lão lại nhìn kỹ Lâm Tiêu hơn một chút.

 

Nhưng lại không phát hiện thêm điều gì.

 

Mục lão thấy dáng vẻ nghi hoặc của ông ta, khẽ cười, không giải thích gì cả.

 

Nhưng ánh mắt ông ta nhìn tên nhóc vẫn còn đang trong trạng thái đốn ngộ kia, càng nhìn càng sáng.

 

Lão Cảnh chết tiệt kia, ánh mắt vẫn tinh tường như xưa.

 

Ông ta cũng bị tên nhóc này lừa vài lần rồi.

 

Vốn cho rằng chỉ là một thiên tài có kiếm thể vô danh.

 

Nhưng chỉ trong vòng ba bốn tháng ngắn ngủi, tên nhóc này đã trưởng thành tới mức này rồi.

 

Tu vi Tụ Linh cảnh tầng thứ tư.

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

 

Lúc này đốn ngộ không chỉ là hình dáng sơ khai của kiếm ý nữa, mà đã là kiếm ý thực thụ rồi.

 

Trình độ này đã là....hai thành kiếm ý rồi.

 

Hai thành kiếm ý nói lên điều gì.

 

Đó là đã có thể ngồi luận đạo với cường giả Toàn Đan cảnh rồi.

 

Ngộ tính kinh hãi thế gian bậc này, ông ta đừng nói là thấy, ngay cả nghe cũng chưa từng nghe qua.

 

Đây đã là....thiên tài cấp thiên kiêu luôn rồi.

 

Sau khi có sự xuất hiện của Trần trưởng lão và Mục lão, những người khác nào dám tiến lên nữa.

 

Tất cả mọi người đều chờ đợi Lâm Tiêu cảm ngộ xong.

 

Đại khái qua tầm hai nén hương.

 

Lâm Tiêu cuối cùng cũng mở mắt.

 

Tuy hắn ở trong trạng thái đốn ngộ, nhưng tình hình xung quanh hắn đều cảm nhận được.

 

Thu hoạch lần này, còn phong phú hơn so với tưởng tượng của hắn.

 

Hắn hấp thu được một loại kiếm ý kinh người, vô chủ, từ trong Thử Kiếm thạch.

 

Tuy cảnh giới tu vi của bản thân không hề có bất cứ thay đổi nào.

 

Nhưng sau bước đầu chuyển hóa kiếm ý kia, bản thân hắn đã có cảm ngộ sâu sắc hơn đối với kiếm đạo, kiếm ý thuộc về bản thân hắn cũng đã nâng lên một tầm cao mới.

 

Nếu sau này luyện hóa toàn bộ kiếm ý của Thử Kiếm thạch, vậy thì hiệu quả còn có thể nâng lên một chút nữa.

 

Có thể nói, bản thân hắn trước và sau khi hấp thu kiếm ý của Thử Kiếm thạch, lực chiến đấu đã trực tiếp tăng lên gấp đôi.

 

Chỉ một khối Thử Kiếm thạch đã khiến bản thân hắn lớn mạnh như thế.

 

Nếu có thêm vài khối, há chẳng phải có thể khiến hắn lĩnh ngộ ra một bộ kiếm ý đại đạo hoàn chỉnh hay sao.

 

Đó là uy lực cỡ nào cơ chứ.

 

Trong thâm tâm Lâm Tiêu chấn động, vô cùng trông đợi.

 

Đồng thời, hắn cũng nảy sinh lòng kính sợ đối với nhát kiếm trên Thử Kiếm thạch này.

 

Người có thể chém ra nhát kiếm như này, đã đạt tới trình độ nào của kiếm đạo chứ?

 

Loại người này còn tồn tại không?

 

“Tạ ơn Trần trưởng lão, còn có vị tiền bối này.” Lâm Tiêu khách sáo nói với hai người bên cạnh.

 

Hai người này đứng bên cạnh hắn, không cho người khác tới quấy rầy hắn.

 

Hắn cảm tạ cũng là điều đương nhiên.

 

“Tên nhóc này, ngươi giấu cũng kỹ đấy.” Mục lão nhìn sâu vào mắt Lâm Tiêu mà cảm thán.

 

“Tiền bối nói đùa rồi, ở trước mặt tiền bối, chỉ e là ta đã bị nhìn thấu rồi.” Lâm Tiêu cười đáp.

 

Sau khi kiếm ý tăng lên, hắn đã có thể miễn cưỡng cảm nhận được.

 

Tu vi thực lực của ông lão gác cổng Tàng Công các này, tuyệt đối là trên Toàn Đan cảnh.

 

Kiếm Ma Tông tổng cộng có được mấy vị cường giả Toàn Đan cảnh đây.

 

Ông lão này nhất định có một thân phận siêu phàm.

 

“Nhóc con, bái ta làm thầy thấy sao, bên phía lão Cảnh ta sẽ đi nói giúp ngươi!” Lão Mục vô cùng vui vẻ nói.

 

Lâm Tiêu choáng váng.

 

Hắn không ngờ ông lão này lại trực tiếp muốn nhận hắn làm đồ đệ.

 

Trần trưởng lão đứng bên cạnh đã nghe thấy mà ngu người luôn rồi.

 

Mục, Mục lão vậy mà lại muốn nhận đồ đệ rồi à.

 

Shh__

 

Đây là một tin tức cực lớn đó.

 

Nhưng mà trong lời Mục lão sao lại nhắc tới Cảnh lão nhỉ.

 

Lẽ nào....

 

Trong lòng Trần trưởng lão sinh ra một suy nghĩ hoang đường, lẽ nào tên tiểu quỷ này cũng được Cảnh lão nhắm trúng rồi.

 

Nếu thật sự là như vậy.

 

Vậy thì tin tức này lại càng kinh khủng hơn, càng khó tin hơn rồi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK