Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Tiêu vừa nói quy tắc vừa điều chỉnh lại đại trận thức tỉnh. Kết cấu cơ bản của đại trận này là do hắn tự thiết lập ra, nhưng trung tâm trận văn và logic phán đoán là do Thiên Đạo tháp lập cho hắn.   

 

Dù gì đại đạo ba ngàn, hắn cũng không biết nhiều được đến thế.   

 

“Từ bên kia bắt đầu đi, xếp hàng, mỗi lần 50 người bước vào.” Lâm Tiêu tuỳ tiện chỉ vào một nơi.   

 

“Vâng, thiếu các chủ!”   

 

Học viên Lâm Tiêu các đáp, lập tức dựa vào lời Lâm Tiêu tiếng hàng xếp hàng. Sau đó từng tốp 50 người bước vào đại trận thức tỉnh. Trong số 50 người có người là học viên nòng cốt, có người là học viên nội trú cũng có người là học viên ngoại trú.   

 

Trong lòng mỗi người tràn đầy tò mò và mong đợi, bản thân mình sẽ là ý cảnh gì đây, liệu có được loại ý cảnh mạnh như thiếu các chủ không.   

 

Sau khi 50 người xếp vào đứng vị trí rồi bắt đầu đưa tay đặt lên đá trận. Đại trận thức tỉnh bắt đầu kêu lên ong ong. Một đạo ánh sáng bao trùm bốn phía đại trận, giống như đang quét 50 người.   

 

Sau đó, đá trận dưới tay bọn họ bắt đầu rung lên, có người sau khi đặt tay đá trận lóe lên một luồng ánh sáng trắng, luồng ánh sáng tạo thành một chữ ‘đao’.  

 

“Ý cảnh bình thường là ánh sáng trắng, đao, lấy đao làm ý cảnh, vậy cậu có đao chi ý cảnh loại bình thường.” Lâm Tiêu giải thích.   

 

Những người sau đó đá trận cũng từ từ sáng lên. Ánh sáng trắng, ánh sáng trắng, ánh sáng trắng……chỉ một luồng ánh sáng trắng. Chỉ khác nhau là chữ được tạo thành từ ánh sáng, có kiếm, súng, trượng, cũng có cả thuộc tính như kim mộc thuỷ hoả.   

 

Lâm Tiêu đưa mắt nhìn một cái, trong lòng cũng coi như hài lòng. Ít nhất mỗi người đều có tiềm năng ý cảnh. Cũng không ngại là ý cảnh bình thường, ít nhất là còn hơn không có.   

 

Ở Huyền Thiên giới người không thể tu luyện ý cảnh cũng rất nhiều.   

 

“Hả? màu lam, đá trận của Tiểu Trần hiện lên ánh sáng xanh lam!” Một người hô lên.   

 

Mọi người nghe thấy thế vội vã nhìn qua, quả nhiên đá trận trước mặt một học viên ngoại trú đang phát ra ánh sáng xanh lam nhàn nhạt.   

 

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app tamlinh247. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là tamlinh247.com.vn. Vui lòng đọc tại app tamlinh247 để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.  

 

Ánh sáng tạo thành chữ ‘kiếm’!  

 

Tại sao người này lại có ánh sáng xanh, vừa nhìn đã thấy cao cấp hơn một chút. Người này chắc chắn có thể thăng tiến.  

 

“Ánh sáng xanh là ý cảnh trung cấp, kiếm, kiếm chi ý cảnh. Vậy cậu sẽ lấy kiếm làm ý cảnh, cũng coi như được đấy.” Lâm Tiêu gật đầu nói.   

 

Mọi người như bừng tỉnh ngộ, còn có thể như vậy sao! Đây mới được coi là ý cảnh trung cấp? Hoá ra cùng một loại ý cảnh mà cũng chia các cấp độ khác nhau?   

 

Khoảng nửa phút sau tốp người đầu tiên đã hoàn thành xong việc thức tỉnh. Hai người có ánh sáng xanh ý cảnh trung cấp, còn lại đều là ý cảnh bình thường.   

 

Lâm Tiêu vỗ tay biểu thì bọn họ hãy rời đi. Trong tốp người này không có ai là người hắn có thể chọn được. Đều là ý cảnh bình thường và trung cấp, không nằm trong kế hoạch của hắn.   

 

Rất nhanh, tốp người thứ hai, thứ ba, thứ tư……Từng tốp từng tốp học viên của Lăng Tiêu các bước vào trận pháp. Bọn họ vô cùng có trật tự không chen lấn.   

 

Sau khi bước vào trận pháp thức tỉnh ánh sáng bên trong bắt đầu lóe lên không ngừng. Nhưng căn bản đều là ánh sáng trắng, thi thoảng có ánh sáng xanh ý cảnh trung cấp. Sau khi hơn một nghìn người vào kiểm nghiệm, Lâm Tiêu đã bắt đầu cau mày cảm thấy lo lắng.   

 

Xem ra muốn tìm người có ý cảnh phù hợp thật khó. Hình như ông trời nghe được tiếng than thở của hắn.   

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK