Mục lục
Vạn Cổ Ma Tôn - Lâm Tiêu (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau đó còn đặc biệt ra cửa dặn dò các đệ tử khác một câu, không cho phép bất cứ ai lại gần làm phiền.  

 

Lâm Tiêu điều chỉnh lại trạng thái một chút.  

 

Trường kiếm trong tay bắt đầu chuyển động.  

 

Soạt!!  

 

“Tinh hỏa liêu nguyên!”  

 

Trăm luồng kiếm khí màu đỏ đồng loạt tiến vào lò luyện đan.  

 

Bắt đầu một quá trình luyện đan mới.  

 

Lâm Tiêu lại một lần nữa ném hết toàn bộ nguyên liệu vào trong lò luyện đan.  

 

Linh trí của Kiều trưởng lão đã dõi theo sát sao.  

 

Ông lại muốn nhìn xem, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.  

 

Chỉ thấy những nguyên liệu đó sau khi vào lò luyện đan, bị hàng trăm kiếm khí màu đỏ bao phủ, cắt nhỏ, lại cắt nhỏ, rồi lại cắt nhỏ.....  

 

Sau khi bị băm thành bụi phấn không rõ nhỏ cỡ nào, lại bị kiếm khí cắn nuốt vào trong.  

 

Hử?  

 

Đây chính là phương thức trích xuất và tinh luyện....  

 

Kiều trưởng lão ngạc nhiên. Ông có thể cảm nhận được, những kiếm khí cắt nhỏ nguyên liệu này, không hề cắt bừa và không có mục đích.  

 

Mà là một phương thức đặc biệt có quy luật.  

 

Không hề làm tổn hại tới bản chất của nguyên liệu.  

 

Sh——  

 

Trong lòng Kiều trưởng lão kinh hãi không thôi.  

 

Khống chế hàng trăm kiếm khí, thực hiện những thao tác tỉ mỉ mà chuẩn xác đến như vậy, chỉ với bước này thôi, ông ấy đã không thể làm được rồi.  

 

Đừng nói là ông ấy, bất cứ luyện đan sư nào chỉ e cũng khó mà làm tới được bước này.  

 

Bảo bọn họ khống chế lửa thì được, nhưng bảo bọn họ khống chế kiếm khí, còn phải đạt tới trình độ này, hiển nhiên là không thể nào làm được.  

 

Đặc biệt là sau khi Lâm Tiêu thi triển ra kiếm khí. Kiều trưởng lão càng kinh ngạc hơn. Kiếm ý vừa xuất ra, những kiếm khí đang hoạt động liền trở nên ngoan ngoãn, nghe lời trong nháy mắt.  

 

Mỗi một luồng kiếm khí đều bắt đầu phân công công việc, vô cùng tuần tự.  

 

Dung hợp, ngưng đan, tụ đan, thành đan.  

 

Chỉ sau một canh giờ.  

 

Lô luyện đan mới của Lâm Tiêu đã cho ra lò rồi.  

 

Mở lò luyện đan ra, một mùi hương của đan dược xông ra, còn nồng đậm hơn lô trước.  

 

Kiều trưởng lão chấn động và sững sờ đứng tại chỗ.  

 

Ông không cần tới nhìn, chỉ cần ngửi thôi cũng biết, lô này nhất định là tỉ lệ thành đan lại đạt 100% rồi.  

 

Đáng sợ!    

 

Tên nhóc này thực sự đáng sợ mà!!!  

 

“Ủa? Đây là gì? Sư tôn, bên trong có một viên Đằng Nguyên Đan, bên trên hình như có cái gì đó.” Lục Minh Nguyệt sau khi trải qua cơn chấn động, phát hiện ra một điểm nghi vấn.  

 

Kiều trưởng lão nghe vậy mới bước tới gần để nhìn.  

 

Thấy một viên Đằng Nguyên Đan cực phẩm trong đó, trên bề mặt xuất hiện một tầng sương mù.  

 

Chỉ nhìn lướt qua một lần. Kiều trưởng lão dường như nhìn thấy quỷ, khuôn mặt đầy vẻ kinh hãi, tròng mắt trợn trừng.  

 

“Nhất khí sương đan!” Kiều trưởng lão lần nữa có biểu cảm mất kiểm soát.  

 

Ông cảm thấy toàn bộ sự kinh ngạc của cả đời này đã dùng hết trong ngày hôm nay rồi.  

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK