Chương 8: Gặp Lại
Sau khi cô rời đi, anh cũng nhanh chóng tắm rửa rồi trở về công ty.
Anh bước qua cánh cửa công ty, liền thu hút ánh mắt của mọi nhân viên. Là do anh quá đẹp, chững chạc cộng thêm cái phong độ quá đỉnh. Đã từng có rất nhiều nhân viên nữ mới vào công ty, chưa biết anh là người khó gần nữ sắc chỉ biết anh rất đẹp trai và là con trai duy nhất của Dương gia nên toàn bày trò quyến rũ anh. Nhưng tất cả đều bị anh sa thải và không thể kiếm việc làm ở một nơi nào khác trừ khi rời khỏi cái đất nước này thì may ra sẽ xin được việc làm.
Anh bước vào đại sảnh, hai hàng ngũ nhân viên xếp thành hàng dọc hai bên cửa ra vào cúi người chào anh.
- "Chào Boss" Nhân viên đồng thanh lên tiếng.
Anh lướt qua họ đi thẳng đến thang máy dành riêng cho chủ tịch. Bấm số tầng cao nhất của tòa nhà là tầng 68 cũng tức là nơi làm việc của anh. Riêng tòa nhà này chỉ có tầng trên cùng là phòng riêng của anh. Không ai được lên trừ khi có sự cho phép của anh.
Anh vào phòng, tiến thẳng đến bàn làm việc ngồi xuống. Trợ lí Nam bước vào cúi người chào anh rồi báo cáo công việc.
- "Dạ Boss! Hôm nay có buổi kí kết hợp đồng với bên công ty Thiên Ngân về ra mắt sản phẩm cùng thương hiệu mới ạ" Trợ lí Nam báo cáo với anh.
- "Mấy giờ?"
- "Dạ 9h sáng nay ạ."
- "Được rồi! Cậu ra ngoài đi."
- "Dạ" Trợ lí Nam cúi đầu chào anh rồi đi ra ngoài. Không quên đóng cửa lại.
Cô sau khi từ khách sạn trở về thì cũng tới công ty luôn. Hôm nay cô phải lựa một cái áo sơ mi kín cổng cao tường vì không muốn ai nhìn thấy vết hickey mà anh để lại đêm qua. Mặc dù áo đã che hết nhưng cô vẫn rất ngại lâu lâu lại đưa tay lên kéo cổ áo lên cao để che đi. Cô không ngừng chửi thầm anh, tất cả là vì anh nên cô mới phải mặc áo như thế này. Thật khó chịu mà!
Vừa bước vào tới cổng công ty, Na đã chạy ra kéo tay cô vào trong phòng giám đốc.
- "Na. Em kéo chị đi đâu vậy?"
- "Giám đốc muốn gặp chị. Đi nhanh lên."
Cô nghe giám đốc gọi thì không hỏi nữa mà cũng ngoan ngoãn theo Na vào trong gặp giám đốc.
Cốc......cốc.......cốc. Cô gõ cửa phòng.
- "Mời vào" Bên trong vang lên một giọng nói.
Cô bước vào cúi đầu chào giám đốc.
- "Giám đốc cho gọi tôi."
- "Cô chuẩn bị đi. 9h cô sẽ đi kí kết hợp đồng. Lần này là một hợp đồng có giá trị rất cao và công ty bên kia cũng rất nổi tiếng trên thị trường nên nếu công ty chúng ta kí được hợp đồng này chắc chắn sẽ lên như diều gặp gió. Cho nên chắc chắn phải kí được hợp đồng này. Cô hiểu chứ?"
- "Dạ. Giám đốc, tôi về chuẩn bị ạ."
- "Đi đi. Nhớ đúng giờ."
Cô cúi đầu rồi sau đó xoay lưng bước nhanh ra ngoài để chuẩn bị.
Đồng hồ điểm 8h45'.
Cô lên xe đi đến địa điểm kí kết hợp đồng. Chiếc xe dừng lại ở một tòa nhà cao tầng sang trọng. Trên đỉnh tòa nhà có 3 chữ rất to "DHP" nhìn rất dễ và bắt mắt.
Cô nhìn thấy tên công ty thì mày đẹp khẽ nhíu lại. Đây không phải là công ty của anh ta sao? Sao lại kí hợp đồng với anh ta cơ chứ? Đúng là oan gia ngõ hẹp.
Dù có suy nghĩ gì đi nữa thì cô cũng phải bước vào vì nếu quay ra đi về chắc chắn công ty sẽ tổn thất rất nhiều. Cô lại là người mẫu đại diện cho công ty không thể làm xấu mặt công ty được. Thế là cô cố gắng hít một hơi thật sâu rồi sải chân bước vào.
- "Cho tôi gặp chủ tịch" Cô nói với lễ tân.
- "Dạ cô có hẹn trước không ạ?"
- "Tôi đến kí hợp đồng."
- "Dạ vâng. Mời cô đi lên tầng 68 ạ" Cô lễ tân nói rồi hướng tay về phía thang máy.
Cô cảm ơn rồi bước vào bên trong thang máy. Ấn tầng 68.
Ting...... Cửa thang máy mở ra.
Nguyên một dãy hành lang dài thẳng tắp. Ở tầng này chỉ có duy nhất một căn phòng ở cuối hành lang. Cô nghĩ đó là nơi làm việc của anh.
Cô đi thẳng đến căn phòng đó, dơ tay lên lịch sự gõ cửa.
Cốc......cốc........cốc.
- "Mời vào" Giọng nói lạnh lùng vang lên sau cánh cửa.
Cô mở cửa bước vào.
Anh ngẩng lên nhìn cô. Khá bất ngờ vì sự xuất hiện của cô. Anh nheo mắt nhìn cô hỏi.
- "Em đã nhớ tôi đến nỗi phải đến tận đây sao?" Anh cười cười.
- "Ai thèm nhớ anh? Tôi đến đây để kí hợp đồng."
- "Hóa ra em là người của công ty Thiên Ngân sao?"
- "Đúng vậy. Đây là hợp đồng. Anh xem đi, có gì sai sót tôi sẽ sửa" Cô nói rồi đẩy về phía anh một bản hợp đồng.
Anh nhìn bản hợp đồng khẽ nhếch miệng cười. Thì ra cô đến đây để kí hợp đồng. Anh lại tưởng cô đến đây tìm anh, muốn anh chịu trách nhiệm tình một đêm chứ?
- "Sao anh không xem?" Cô thấy anh cứ nhìn bản hợp đồng rồi lại nhìn cô mà không xem hợp đồng, cô thắc mắc hỏi.
- "Không cần. Tôi đồng ý kí hợp đồng."
- "Anh không sợ hợp đồng sẽ sai sót gì sao?"
- "Nếu là em làm thì tôi rất yên tâm."
Anh mỉm cười rồi đứng lên khỏi chiếc ghế xoay bước đến phía cô ngồi xuống bên cạnh cô. Cô ngửi thấy được mùi nguy hiểm đang phát ra từ người anh nên ngồi xích qua một tí nhưng cô ngồi xa ra anh lại ngồi gần lại cho đến khi anh dí sát vào cô đến mép ghế.
Khuôn mặt anh càng ngày càng dí sát vào mặt cô khiến cô thở cũng không dám thở mạnh hai tay chống trước ngực dùng sức đẩy anh ra nhưng bất thành.
Anh ngửi được mùi hương trên cơ thể cô. Nó không giống với những mùi hương khác. Một mùi đặc trưng chỉ có ở cô mà thôi. Nó thoang thoảng làm anh cảm thấy rất dễ chịu.
Anh nhìn vào đôi môi đỏ mọng của cô không kiềm chế được bản thân liền cúi xuống hôn ngấu nghiến. Nụ hôn kéo dài khá lâu. Ban đầu cô dãy dụa không chịu phối hợp nhưng dần dần cũng kiệt sức mà lịm dần trong nụ hôn của anh. Thấy cô đã không thở được nữa liền nuối tiếc buông đôi môi ấy ra.
- "Mũi em để trưng sao? Không biết dùng nó để thở à?"
- "Ai biết được anh sẽ hôn chứ?" Cô lườm anh, bất mãn trả lời hết sức thành thật.
- "Anh mau kí hợp đồng đi. Tôi còn phải về công ty báo cáo nữa."
- "Được rồi" Anh cầm bút kí tên mình lên bản hợp đồng rồi gấp lại đưa cho cô.
-"Cảm ơn anh" Cô nói xong liền đứng lên ra về.
Cô đi rồi, anh mới ngồi ngẩn người trên ghế. Tay bất giác đưa lên sờ vào môi mình rồi mỉm cười. Anh nhớ đến dư vị ngọt ngào trên môi cô cùng một ít son dính trên môi anh.
Anh đứng lên tiến đến bàn làm việc tiếp tục công việc đang dang dở.