- "Chúc quý khách ăn ngon miệng"
- "Cảm ơn cô" Mẹ cô mỉm cười, gật đầu lịch sự
- "Con mời ba mẹ" Cô cầm đũa gắp một miếng gà Parmigiana thơm ngon bỏ vào miệng
- "Ba mẹ ăn món gà này đi, rất ngon đó" Cô lấy đũa gắp một miếng gà vào chén của ba mẹ
- "Cảm ơn con gái. Con ăn đi" Mẹ cô nói
- "Da"
Một tiếng sau, cô và ông bà Phạm đã ăn xong, cô đến quầy thanh toán sau đó xuống bãi đỗ lấy xe trở về nhà. Còn ba mẹ cô thì đã có tài xế chở về trước
Tập đoàn DHP, phòng chủ tịch
Trong phòng làm việc lấy tông màu xám nhẹ làm chủ đạo. Đặt giữa phòng là một bàn làm việc khá rộng, ghế ngồi được đặt phía đối diện. Bên phải bàn làm việc là một cái kệ sách 4 tầng được thiết kế vô cùng hiện đại được phân thành nhiều ngăn để sắp xếp, cất giữ tài liệu hồ sơ một cách ngăn nắp, gọn gàng. Bộ ghế sofa màu trắng tinh khôi được đặt sát tường đối diện bàn làm việc. Ngồi ở ghế xoay nhìn về phía cửa kính hướng ra bên ngoài là một vườn cây xanh trông vô cùng mát mẻ, bầu trời trong xanh rộng lớn.
Đây là phòng làm việc của anh - Dương Hàn Phong
Anh đang ngồi tập trung làm việc, cánh cửa màu nâu không báo trước bỗng mở ra, một người đàn ông chạc tuổi của anh bước vào. Anh là Lục Gia Huy - thiếu gia nhà họ Lục kiêm bạn thân của Dương Hàn Phong
Gia Huy bước vào phòng tiến thẳng đến ghế sofa ngồi xuống, chân phải gác lên chân trái trông vô cùng nghiêm nghị
- "Này, Phong. Hình như tạo đã tìm được tình yêu đích thực của đời mình rồi" Gia Huy khoanh tay trước ngực, miệng cười tủm tỉm.
- "Vậy sao? Tình yêu đích thực lần thứ n nhỉ?" Anh nói nhưng mắt vẫn nhìn vào tập hồ sơ trên bàn
- "Không. Lần này tạo chắc chắn cô ấy là tình yêu đích thực của đời mình"
- "Nhạt nhẽo" Anh liếc mắt
- "Mày đừng có phũ phàng với tao vậy chứ?"
- "Được. Vậy cô gái nào đã làm cho Lục thiếu đây nhìn ra tình yêu đích thực của đời mình vậy?" Anh đang nghiêm túc hỏi nhưng nghe như đang châm biếm người trước mặt vậy
- "Phạm Bảo Nghi" Gia Huy nhấn mạnh từng chữ
- "Ồ.....tao không biết tình yêu đích thực của mày là ai hết" Anh trả lời hờ những rồi lại cúi xuống tiếp tục kí những tập hồ sơ trên bàn
- "Này, Dương Hàn Phong" Anh đứng lên đi đến bàn làm việc, gập quyển hồ sơ lại, hai tay chống lên bàn nhìn thẳng vào Dương Hàn Phong
- "Chuyện gì? Mày tính nhờ tạo điều tra lí lịch về tình yêu đích thực của mày sao? Tao không rảnh đầu tự điều tra đi" Anh nói một tràng không cho Lục Gia Huy có cơ hội để chen vào
- "Không nói chuyện của tao nữa. Nói chuyện của mày đi"
- "Chuyện của tao?" Anh nhướn mày khó hiểu
- "Đúng vậy" Gia Huy gật đầu
- "Tao thì có chuyện gì để nói?"
- "Nghe nói mày sắp lấy vợ?"
- "Nghe ngóng nhanh đấy"
- "Tao sẽ coi đó là một lời khen. Mau trả lời câu hỏi của tạo đi. Mày lấy ai?"
- "Nói ra chỉ sợ mày sẽ giật mình thôi"
-"Tao biết cô ấy sao?"
Anh gật đầu
- "Lưu Nguyệt Mỹ" Anh nói
-"Cái gì? Bất ngờ thật đấy" Đúng như anh đoán, khi anh vừa nói đến cái tên "Lưu Nguyệt Mỹ" thì Gia Huy liền giật mình
- "Biết vậy đủ rồi. Ra ngoài đi, tao còn làm việc, rảnh quá thì đi tìm tình yêu đích thực của mày đi" Anh không kiêng nể gì mà thẳng thừng lên tiếng đuổi Lục Gia Huy ra ngoài
- "Đi thì đi. Không cần mày phải đuổi" Anh lẩm bẩm rồi xoay người hướng ra cửa, đi được 2, 3 bước thì quay lại
- "Mà này, hãy cẩn thẩn khi tuyển chọn nhân lực mới vào tập đoàn. Tao chỉ nói vậy thôi. Mày hiểu ý tao chứ?"
- "Biết rồi"
- "Tao đi đây. Tạm biệt" Lục Gia Huy đưa tay lên vẫy vẫy rồi đi thẳng ra ngoài không quên đóng cửa lại
Nhớ lại câu nói của bạn mình, anh liền dừng bút, xoay ghế hướng ra cửa kính nhìn xuống vườn cây xanh mát, trong đầu không ngừng suy nghĩ
Pham gia
- "Mình mới đi ăn với ba mẹ về" Bảo Nghi vừa nằm đắp mặt nạ vừa facetime nói chuyện với Nguyệt Mỹ
- "Nghi Nghi, tối đi bar không?"