• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cao Lãng bị cô đá khá đau nên liền lấy tay ôm chỗ đó, gương mặt hắn tràn đầy sự phẫn nộ. Cứ nghĩ làm thế hắn sẽ buông tha cho cô nhưng điều đó càng làm hắn thêm điên cuồng, muốn biến cô thành người phụ nữ của hắn. 

- "Tiểu mỹ nhân, em mạnh tay thật đấy. Nhưng anh thích. Ngoan, lại đây" Hắn cười kinh tởm, từ từ tiến đến chỗ cô đang đứng 

Cô đang đứng quay lưng vào cánh cửa, tay vẫn cố mở nó ra dù biết điều đó là vô ích 

- "Tránh xa tôi ra, đừng có đến đây" Cô hét lên, giọng run rẩy cố gắng nói từng chữ 

Cao Lãng mặc kệ lời cô nói, hắn nhanh chân tiến đến chỗ cô, kéo tay cô đến chiếc giường 

Cô bắt lấy cánh tay hắn, cắn thật mạnh vào da thịt khiến hắn đau đến nhăn mặt mày. 

- "Ahhhh. Con tiện nhân, mày dám cắn tao?" Hắn đẩy mạnh cô làm cô loạng choạng đập mạnh vào bức tường phía sau 

Cô nhíu mày đau đớn, cố gắng bám lấy tường đứng dậy 

- “Con điếm, rượu mừng không uống, muốn uống rượu phạt à?” Hắn ta nhìn vào vết cắn trên tay, miệng liên tục chửi rủa trong tức giận. 

Cô mặc kệ hắn đang chửi rủa mình thậm tệ, cố nén cơn đau chạy đến cửa phòng, mở cửa không được thì cô sẽ kêu cứu, cô chắc chắn có người đi ngang sẽ nghe được. 

-“Có ai không? Cứu.....cứu tôi với” Cô vừa gọi vừa đập cửa rầm rầm, đập mạnh đến nỗi tay cô đã bắt đầu rướm máu. 

Cao Lãng ngồi trên giường, tự tay rót cho bản thân một ly rượu ngồi nhâm nhi, ánh mắt đặt lên người con gái đang vật vã kêu cứu ở kia. 

- “Em cứ gọi đi, gọi to lên. Nói cho em biết thỏ con, phòng này được cách âm rất tốt. Tôi rất muốn xem ai sẽ nghe được lời kêu cứu của em” Hắn ta ngồi rung đùi, nhàn nhã thưởng thức rượu, miệng không ngừng phát ra những lời nói khiến người nghe cảm thấy kinh tởm. 

Cô nghe hắn nói đây là phòng cách âm, mặt lộ rõ vẻ lo sợ nhưng bây giờ ngoài cách này ra cô còn cách khác để tự cứu bản thân thoát khỏi nguy hiểm sao? Cô vẫn gọi, tay vẫn đập cửa trong vô vọng. Hiện tại, cô đang trong tình trạng “ngàn cân treo sợi tóc” không thoát khỏi đây thì chắc chắn cô sẽ nằm dưới thân của tên tra nam kia. Cô không muốn, không muốn một chút nào. Giờ thì cô sợ thật rồi, nước mắt đã giàn giụa trên gương mặt xinh đẹp, bàn tay run rẩy vẫn đập cửa, giọng nói đã khàn đi vì kêu cứu. Bây giờ cô chỉ muốn được thoát khỏi đây, ai cũng được, làm ơn đến đây cứu cô đi, cô sắp chịu đựng hết nổi rồi. 

Ở bên ngoài căn phòng. 

Nhân viên 1: Này, cô có nghe thấy tiếng hét không? 

Nhân viên 2: Hình như nó phát ra từ phòng VIP 3. 

Nhân viên 1: Này, có phải cô gái vừa nãy bị đưa vào căn phòng đó đúng không? 

Nhân viên 2: Đúng rồi, chúng ta có nên cứu cô ấy không? 

Nhân viên 1: Cứu cô ấy sao? Dựa vào hai người chúng ta, cô nghĩ có cứu được không hay chúng ta cũng sẽ giống cô ấy? 

Nhân viên 2: Nhưng mà.......cô ấy là siêu mẫu Lưu Nguyệt Mỹ đấy. 

Nhân viên 1: Siêu mẫu thì sao chứ? Kệ đi, đừng có lo chuyện bao đồng nữa, tôi không muốn rước họa vào thân đâu. 

Căn phòng Cao Lãng đưa cô vào không biết có phải trùng hợp không, nó lại ngay bên cạnh căn phòng của Dương Hàn Phong, Lục Gia Huy và Hàn Tử Thiên. 

Đang ngồi uống rượu thì trợ lí của Gia Huy là Hạc Hiên chạy lên báo cáo đang có tên làm loạn ở dưới bar nên cả 3 xuống dưới để dạy dỗ hắn một chút. 

Vừa bước ra khỏi phòng, đã nghe hai cô nhân viên nhắc đến cái tên Lưu Nguyệt Mỹ, anh liền chạy nhanh đến. 

- “Cô vừa nói gì?” Gương mặt anh đang tràn đầy sự phẫn nộ. 

- “Dương.....Dương thiếu” Cô nhân viên thấy mặt anh liền sợ hãi, lắp bắp không biết nên nói như thế nào. 

- “Phong, mày sao vậy?” Hàn Thiên kéo anh lại, đứng trước mặt lên tiếng hỏi. 

- “Dương thiếu, C...có một cô gái bị Cao Lãng đưa vào phòng VIP 3” Cô nhân viên lên tiếng. 

- “Cô ấy tên gì?" 

- “Cô.....cô ấy là...là siêu mẫu Lưu Nguyệt Mỹ” 

- "Khốn kiếp" Anh lao đến, đứng trước cửa phòng VIP 3, dùng hết sức để mở cửa. Anh đang sắp phát điên lên rồi. 

- "Để tôi đi lấy chìa....chìa khóa phòng" Cô nhân viên chạy đi. 

Anh đứng trước cửa phòng, nghiêng người đập mạnh bả vai vào cửa. 

- "Mày tính phá cửa sao?" Hàn Thiên lên tiếng. 

- "Còn cách khác để cứu cô ấy sao?" Anh hét lớn. 

Tiếng hát của anh đã gây sự chú ý của tên Cao Lãng. Mặc dù không nghe rõ nhưng hắn biết chắc có người đang ở bên ngoài. Hiện giờ, hắn đang đè cô dưới thân, bàn tay dơ bẩn đã xé toạc chiếc áo, chỉ còn lại chiếc áo ngực màu đen tuyền, tuy vậy nhưng da thịt của cô vẫn lộ rõ trước mặt hắn. Cô đã không còn dãy dũa được nữa vì hắn đã đánh vào gáy làm cô ngất xỉu, hắn giữ chặt hai tay cô trên đỉnh đầu, vòng tay ra phía sau lưng tính cởi đi khuy cài áo ngực thì.... 

Rầm. 

Cánh cửa phòng văng ra, tạo nên một tiếng động lớn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK