• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô nghe anh quát mà ngồi im không dám làm gì cả, chỉ ngồi nhìn anh xoa bóp chân cho mình. Bàn tay anh ấm áp chạm nhẹ vào bàn chân làm cô cảm thấy vô cùng dễ chịu. 

- "Đỡ chưa?" 

Mải mê nhìn anh quá nên lúc anh hỏi, cô không hề để ý. Anh hỏi nhưng không nghe thấy câu trả lời từ cô liền đánh mắt qua nhìn. Cô đang nhìn anh say đắm đến nỗi không chớp cả mắt, đến lúc anh đưa tay khuơ khuơ trước mặt, cô mới bật tỉnh. Nhận ra bản thân đang nhìn anh có hơi quá khiến cô có hơi ngại ngùng mà cúi mặt xuống. 

- "H... hả?" 

- "Anh hỏi em đã thấy đỡ chưa?" 

- "Đỡ....đỡ rồi. Cảm ơn anh." 

- "Đỡ rồi thì em đi tắm đi, ba mẹ nói tối nay muốn ăn cơm với chúng ta." 

- "Ừm." 

Nói rồi anh đứng lên đi qua phòng bên cạnh mà tắm còn cô cũng đứng lên ngay sau đó. Cởi chiếc váy cưới nặng nề ra rồi ngâm mình trong bồn tắm được rải đầy cánh hoa hồng khiến cô vô cùng thoải mái và dễ chịu. 

Một lúc sau, cả hai tắm xong liền cùng nhau ngồi vào xe, đến nhà hàng đã đặt trước để ăn tối cùng ba mẹ. 

Nhà hàng French Grill. 

Đây là một nhà hàng theo kiến trúc kiểu Pháp cổ điển tạo nên một không gian sang trọng nhưng không kém sự gần gũi và ấm áp. 

Chiếc xe dừng trước cửa nhà hàng, anh vẫn xuống xe trước và vòng qua bên kia mở cửa rồi đỡ cô. 

Nguyệt Mỹ đi song song cùng anh bước vào nhưng vừa đi được 2 bước liền bị anh kéo lại. Anh đưa cánh tay phải của mình ra, cô hiểu ý liền nhìn anh. mỉm cười khoác tay vào. Cả hai cùng nhau sánh bước vào nhà hàng French Grill. 

- "Ba mẹ, anh hai và chị hai tới rồi" Dương Uyển Đình đánh mắt thấy anh và cô liền gọi ông bà Dương. 

Ba mẹ anh quay lại đằng sau nhìn đôi vợ chồng trẻ đang khoác tay nhau bước về phía mình liền vui vẻ. 

- "Xin lỗi ba mẹ tụi con đến trễ" Cô cảm thấy có lỗi khi để ba mẹ chồng phải chờ đợi mình. 

- "Aiza, không sao. Ba mẹ với Uyển Đình cũng vừa mới đến." 

- "Chị hai ngồi xuống đây với em" Uyển Đình nhanh nhảu kéo tay cô ngồi xuống bên cạnh mình, mặc kệ ánh nhìn đáng sợ của Dương Hàn Phong. 

- "Đình Đình, em qua bên kia ngồi với ba mẹ đi" Anh lên tiếng dỗ ngọt em gái. 

- "Không chịu, em thích ngồi với chị hai cơ, anh ngồi với ba mẹ đi." 

Anh nghĩ không thể đàm phán được với em gái liền nhìn cô ra hiệu, nhưng không cô cũng rất cứng Uyển Đình nên liền trả lời anh luôn. 

- "Em ngồi với Đình Đình cũng được, anh qua ngồi với ba mẹ nhé." 

Vừa nghe cô nói xong, Uyển Đình liền hất cằm lên nhìn anh trai với vẻ mặt đầy thách thức. 

- "Em......" 

- "Thôi Đình Đình, con qua đây ngồi để đôi vợ chồng trẻ người ta ngồi với nhau." 

- "Vâng ạ. Con cũng không có muốn làm kì đà cản mũi đâu" Nói rồi, Uyển Đình đứng dậy, nhường ghế cho anh trai, còn mình đi qua ghế bên cạnh ông Dương ngồi xuống. 

Loay hoay mãi cả năm người mới yên vị trên chiếc ghế của mình. 

Nhân viên nhà hàng liền bưng đồ ăn ra, chẳng mấy chốc mà thức ăn ngon đã được xếp đầy bàn. 

- "Chúc quý khách ăn ngon miệng." 

- "Cảm ơn" Mẹ anh lên tiếng. 

- "Mỹ Mỹ, con cứ ăn tự nhiên nhé. Không cần khách sáo. Chúng ta đều là người một nhà cả mà." 

- "Dạ vâng." 

Trong bữa ăn, hết anh gắp cho cô thì lại đến mẹ chồng. Cả hai liên tục gắp đầy chén cô, nhiều đến nỗi trước mặt cô như có một ngọn núi đồ ăn vậy. 

- "Em đừng gặp nhiều quá, con bé ăn làm sao hết kia chứ?" Ông Dương thấy Vợ mình gặp quá nhiều, liền lên tiếng. 

- "Kệ em. Em đang chăm sóc cho con dâu, anh đừng có mà xen vào." 

- "Mỹ Mỹ à, ăn đi con" Bà đang liếc ông Dương nhưng khi quay sang nói chuyện với cô lại vui vẻ bình thường. 

- "Mẹ cũng ăn đi ạ. Con có thể gặp được mà." 

- "Được rồi." 

Nghe cô nói thế bà Dương cũng thôi không gắp cho cô nữa. 

Ăn xong bữa tối nhưng ông bà Dương vẫn ngồi lại để trò chuyện với vợ chồng cô. 

- "A chị hai. Em có món quà tặng chị" Uyển Đình vừa nói vừa với tay sang chiếc ghế bên cạnh mình lấy một cái hộp vuông màu đen rồi đưa cho cô. 

- "Cảm ơn em, Đình Đình" Cô nhận lấy chiếc hộp từ tay Uyển Đình. 

- "Chị mở ra xem thử có ưng ý không ạ?" 

Cô nhìn Uyển Đình rồi mở chiếc hộp ra, bên trong là một chiếc lắc tay màu bạch kim cao cấp với điểm nhấn là một bông hoa tuyết được đính đá trông vô cùng tinh xảo. Nhìn thấy chiếc lắc tay này là cô đã biết giá của nó không hề rẻ bởi vì cô cũng biết chút ít về chiếc lắc này.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK