Trên tay anh là một bó hoa hướng dương có màu vàng nắng trông bắt mắt vô cùng. Đây là loài hoa mà cô thích nhất nên cô muốn nhận nó từ tay người đàn ông cô yêu khi bước vào lễ đường. Nhưng ở thời điểm hiện tại, hoa sẽ được nhận những cảm xúc của cô với người đàn ông này chỉ là rung động mà thôi
Ông Lưu nắm tay cô dẫn vào con đường nằm giữa hai hàng hoa hồng. Đến chỗ anh, ba cô từ từ đặt tay cô vào tay của anh, khẽ vỗ vai anh mỉm cười dặn
- "Ba giao con bé lại cho con, quãng đường phía trước ba mong hai con sẽ yêu thương nhau. Tuy hai con đến với nhau không phải vì tình yêu mà chỉ là vì hôn ước của hai gia đình nhưng ba mong hai con sẽ sống thật hạnh phúc, cố gắng vun đắp cho cuộc sống vợ chồng thêm đằm thắm. Hãy giúp ba chăm sóc con bé"
- "Dạ. Cảm ơn ba đã tin tưởng giao Nguyệt Mỹ cho con, con hứa sẽ chăm sóc và yêu thương cô ấy thật tốt".
- "Cảm ơn con, Hàn Phong" Ba cô mỉm cười nhẹ nhàng
Cô nghe ông Lưu dặn dò anh liền không kìm được mà bật khóc, ôm chầm lấy ba mình
- "Con gái, đừng khóc. Hứa với ba nhất định phải sống thật hạnh phúc. Con hứa đi" Ông Lưu vòng tay ôm cô, vuốt nhẹ lưng con gái mà vỗ về
- "Con....hức....con hứa".
Nói rồi, ông bỏ cô ra, lén lau nước mắt, hôn nhẹ lên trán cô, cầm lấy tay cô đặt lên tay anh một lần nữa. Ông cúi đầu chào khách rồi đi đến bên cạnh bà Lưu mà ngồi xuống
Anh lau nhẹ giọt lệ nơi khóe mắt cô rồi quỳ một gối xuống, hai tay cầm bó hoa hướng dương đưa ra phía trước
Cô nhìn hành động của anh mà vô cùng bất ngờ, đứng đơ một lúc mới đưa tay nhận lấy bó hoa, nhìn anh mỉm cười thật tươi
Anh lấy trong túi ra một chiếc hộp màu đen, bên trong là một cặp nhẫn được thiết kế vô cùng tinh xảo. Anh lấy một chiếc ra đeo vào ngón áp út của cô, còn chiếc kia cô cũng lấy và đeo cho anh
Tất cả mọi người ở bên dưới chứng kiến đôi uyên ương trao nhẫn cho nhau liền cùng nhau hò hét thật lớn
- "Hôn đi"
- "Hôn đi"
- "Hôn đi"
- "Hôn đi"
Không chần chờ gì cả, anh bước lên một bước, cúi thấp đầu xuống mà hôn cô. Một nụ hôn nhẹ nhàng trong một không gian vô cùng lãng mạn dưới sự chứng kiến của tất cả mọi người có mặt ở đây
Nụ hôn kéo dài khoảng 30s thì dừng lại, môi anh rời khỏi môi cô khiến cô có chút hụt hẫng và lưu luyến nụ hôn vừa rồi
Lễ cưới cuối cùng cũng đã kết thúc trong sự chúc phúc của tất cả mọi người, anh và cô cùng ba mẹ hai bên đứng ở cổng resort để tiễn khách. Sau khi khách đã về hết anh và cô chào ba mẹ rồi lên xe trở về Dream House
Chiếc xe chở cô và anh nhanh chóng đưa cả hai trở về Dream House.
Cánh cổng màu trắng mở rộng ra để xe của anh đi vào trong khuôn viên biệt thự.
Anh bước xuống xe, đi vòng qua bên kia mở cửa cho cô. Một tay cầm lấy tay cô đỡ xuống, tay còn lại để nhẹ trên đầu để khi cô bước xuống khỏi đụng đầu.
Chỉ là một hành động nhỏ thôi nhưng nó đã khiến cô mỉm cười thích thú. Lấy một người chồng vừa đẹp trai, hoàn hảo, đã thế còn cưng chiều, sủng nịnh trong lòng bàn tay thì còn gì bằng.
Anh và cô đi vào trong biệt thự.
- "Chào thiếu gia, chào thiếu phu nhân."
Người hầu xếp thành hai hàng đứng trước cửa chính biệt thự, cúi đầu chào hai người.
- "Thiếu gia, thiếu phu nhân. Tôi đã chuẩn bị phòng cho hai người rồi ạ" Trung quản gia lên tiếng.
- "Được rồi" Nói xong anh dẫn cô lên tầng trên, vào phòng của cả hai.
Mở cửa vào phòng, đây là phòng tân hôn của hai người, được trang trí với một màu đỏ trông vô cùng bắt mắt.
Cô mệt mỏi đi đến giường ngồi xuống, tay gỡ đôi guốc cao 8 phân ra mà khuôn mặt cô khẽ nhăn lại.
- "Ui...đau quá đi" Cô khẽ nói nhỏ.
Anh cởi áo vest vắt lên cây treo đồ, khẽ đánh mắt qua nhìn cô vợ nhỏ đang ngồi trên giường.
- "Sao vậy?" Anh hỏi.
- "Nay đứng nhiều quá có hơi mỏi chân."