• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 

- "Em biết rồi" Cô quay mặt sang nhìn anh khẽ mỉm cười, một nụ cười hạnh phúc. 

Đúng thật lấy chồng không hề buồn chán như cô nghĩ. 

- "Cho em" Anh đưa cho cô một chiếc ống nhòm 

- "Cảm ơn anh" Cô nhận lấy chiếc ống nhòm sau đó đưa gần vào mắt, nhìn thẳng về phía trước, tất cả những thứ ở xa như được phóng đại ngay trước mắt cô 

- "Hòn đảo chúng ta đến ở phía này" Anh vừa nói vừa vòng tay qua vai cô, điều chỉnh chiếc ống nhòm về hướng anh vừa chỉ 

- "Ahhh. Em thấy hòn đảo rồi. Chúng ta sẽ đến đó thật sao?" Cô ngước mặt lên nhìn anh, đúng lúc 4 mắt chạm nhau. Vì ngại ngùng nên có tính quay mặt đi, nhưng anh lại giữ lấy cằm cô cho cô quay mặt lại, bất ngờ đặt lên môi cô một nụ hôn nhẹ nhàng 

Lúc đầu cô khá bất ngờ khi đột nhiên bị hôn như vậy, nhưng dần dần cô bị cuốn theo nụ hôn của anh mà quên luôn cả phản kháng. Bỗng cô bừng tỉnh, đẩy anh ra, ngại ngùng quay mặt hướng ra biển, tiếp tục để gió phả vào mặt, 

nóng bức trong người 

Anh bị cô đẩy ra bất ngờ thì có chút cau mày khó chịu, biết là cô đang ngại ngùng vì nụ hôn ấy mà trốn tránh mình nên không khỏi buồn cười 

- "Gió lạnh rồi, em vào trong đi" Anh nhắc nhở cô rồi cũng đi vào bên trong 

-"À.......vâng" Cô đập đập nhẹ vào mặt rồi đi vào theo anh 

Sau khi ăn tối xong, cô muốn ra ngồi ngắm biển một chút. Đèn từ chiếc du thuyền chiếu xuống mặt biển, du thuyền đi đến đâu là vùng biển nơi đó như được bừng sáng 

Cô ngồi ở mui thuyền ngắm nhìn biển. Đây là lần đầu tiên, cô đi du thuyền mà lại vào ban đêm nên trông cô có vẻ rất thích thú 

Anh đi từ trong ra đến chỗ cô ngồi, bất ngờ một chiếc áo khoác ấm áp khẽ choàng lên đôi vai gầy của cô. Quay mặt sang nhìn liền thấy anh đang ngồi ngay bên cạnh 

- "Sao anh lại ra đây?" 

- "Sợ em ngồi một mình sẽ buồn" 

Cô cười 

Cả hai ngồi im lặng, không ai nói chuyện với ai, cô cứ ngồi nhìn mãi vào một khoảng không vô định. Anh quay mặt sang nhìn cô, cô gái này thật sự rất đẹp, gương mặt sắc sảo, chiếc mũi cao thanh tú, đôi môi đỏ mọng nhìn chỉ muốn cắn một cái. Một cô gái đẹp không cần son phấn. 

- "Nguyệt Mỹ, có lẽ em không tin! Nhưng mà........anh yêu em mất rồi!" 

Lưu Nguyệt Mỹ đầu ong lên một tiếng, Dương Hàn Phong là đang tỏ tình với cô sao? Thật không thể ngờ được 

-"Em.......em" Ngay lúc này, cô không biết phải trả lời anh như thế nào, trốn tránh không được, từ chối lại càng không 

Nãy giờ mọi cử chỉ của cô đều được anh thu vào tầm mắt. Anh thật muốn cô sẽ trả lời anh ngay bây giờ 

- "Em...em mệt rồi, muốn đi ngủ. Ngoài này gió lạnh rồi, anh cũng vào trong đi" Cuối cùng cô lại chọn cách trốn tránh không trả lời câu hỏi của anh 

- "Chưa trả lời anh, anh sẽ không cho em đi" Anh đứng lên, kéo tay cô lại, bất chợt ôm cô vào lòng, ngửi mùi hoa hồng nhè nhẹ từ cơ thể và tóc của cô 

Cô thú nhận là cô đã từng rung động với người đàn ông này, nhưng cô không biết đó có phải là yêu không hay chỉ là cảm xúc nhất thời. Những hành động, ánh mắt của anh, đã thành công chiếm được sự rung động từ cô nhưng đó có thật sự là yêu không? 

- "Em xin lỗi.." Nói rồi, cô rời khỏi cái ôm ấm áp của anh, đi thẳng vào trong 

Anh nhìn bóng lưng cô, ánh mắt hiện lên sự thất vọng, đứng im một lúc lâu, anh mới chấn chỉnh lại cảm xúc của mình rồi bước vào trong 

Sau 2 tiếng, cô và anh cũng đã bước chân lên đảo. Ở nơi đây, có một ngôi biệt thự trông vô cùng xa hoa và lỗng lẫy. Nó chỉ hơn chứ không hề kém cạnh với Dream House - biệt thự riêng của anh 

- "Sao ở đây lại có một ngôi biệt thự to thế này?" 

- "Quên không nói với em, hòn đảo này là quà cưới của ba mẹ dành cho vợ chồng chúng ta". 

Cô trợn tròn mắt ngạc nhiên, thật không ngờ ba mẹ chồng lại hào phóng đến như vậy. Dành nguyên một hòn đảo lớn thế này làm quà cưới cho vợ chồng cô. Quà cưới này cũng là thật xịn xò quá đi! 

- "Em tắm rửa rồi thay đồ đi. Anh ra ngoài một xíu. Lát sẽ tắm sau" Nói rồi anh cầm lấy chiếc áo khoác, mặc vào rồi mở cửa đi ra ngoài

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK