• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- "Vâng..." Cô nhìn theo bóng lưng anh mà có chút hụt hẫng, bỗng nhớ lại lúc anh bất ngờ tỏ tình cô ở trên du thuyền. Cô cũng muốn một lần mở lòng với anh nhưng cô vẫn chưa thật sự tin tưởng anh lắm. Có lẽ đó chỉ là sự rung động nhất thời của anh đối với cô mà thôi! 

Đắm chìm vào những suy nghĩ phức tạp một lúc lâu, cô mới đứng lên lấy đồ đi tắm 

Không khí nơi đây khá mát mẻ và trong lành, làm cho con người ta cũng cảm thấy dễ chịu hẳn đi 

Cô từ phòng tắm bước ra với một bộ váy ngủ, trên tay cầm chiếc khăn bông lau mái tóc vẫn còn ướt Trong căn phòng này, có một cánh cửa dẫn ra ngoài ban công. Đứng ở đây có thể nhìn thẳng được ra biển. 

Cô mở cửa ra ngoài, đứng ở ban công lau tóc. Nhắm mắt tận hưởng cảm giác dễ chịu mà nơi đây mang lại. 

Hiện tại cũng đã 21h hơn nhưng anh vẫn chưa có trở về. Cô cảm thấy được từ lúc anh nói lời tỏ tình với cô, giữa hai người đang có một bức tường vô hình ngăn cách, nói chuyện với nhau cũng không còn được tự nhiên như trước kia 

Có lẽ, là anh đang tìm cách né tránh cô! 

Đứng ngắm biển một lúc, tóc cũng đã khô cô mới đóng cửa, đi vào trong phòng. Lên giường nằm bấm điện thoại, nhưng đầu óc cô vẫn cứ nhớ đến lời tỏ tình bất ngờ ấy của anh 

Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên cắt ngang những dòng suy nghĩ hiện tại của cô 

- "Alo" 

-"Tớ đây" Cô trả lời 

-"Đi hưởng tuần trăng mật thế nào? Vui chứ?" Là Bảo Nghi gọi facetime cho cô, nhìn mặt cô nàng có vẻ đang vui 

- "Vui" 

- "Vui mà sao nhìn mặt kì thế kia? Có chuyện gì sao?" 

- "Haizz, vui thì có vui thật nhưng.....có một chuyện hơi bất ngờ 

- "Chuyện gì?" 

- "Hàn Phong, anh ấy..." 

Cô ngừng một chút rồi nói tiếp 

- "Anh ấy mới tỏ tình với tớ" 

- "Gì cơ? Cậu nói thật à?" 

Đến cả Bảo Nghi nghe chuyện này còn shock nữa nói chi là cô 

- "Không đùa". 

- "Thế câu trả lời sao?" 

- "Tớ không đồng ý". 

- "Sao thế?" 

-"Tớ cảm thấy chưa đủ tin tưởng anh ấy" 

- "Tớ hiểu. Cứ suy nghĩ kĩ đi rồi trả lời anh ấy. Dù quyết định của cậu có là gì tớ vẫn sẽ ủng hộ cậu" Bảo Nghi mỉm cười 

-"Chỉ có Nghi Nghi hiểu tớ nhất" 

- "Thôi không suy nghĩ chuyện đó nữa, tranh thủ cơ hội đi chơi cho thoải mái đi nhé" 

- "OK" 

- "Ngủ sớm đi......à này, nhớ dùng bộ mỹ phẩm tớ tặng cậu đó nha" 

- "Biết rồi, cô nương. Ngủ đi ha, bai" 

- "Bai, ngủ ngon" 

- "Ngủ ngon" 

Cả hai cúp điện thoại, sau khi tâm sự với Bảo Nghi. Cô thấy trong lòng nhẹ hẳn đi, không còn cảm giác khó chịu khi không biết phải trải lòng cùng ai. Vẫn là bạn thân tốt nhất. 

Cô vừa ngồi xem tivi vừa ăn bánh snack, bỗng cánh cửa không báo trước mở toang ra 

- "Anh về rồi sao?" 

- "Ừm. Sao bây giờ em còn chưa đi ngủ?" Anh nhìn cô, sau đó cởi áo khoác treo lên giá 

- "Em đợi anh" Cô cũng không biết vì sao cô lại nói như vậy nữa? Một phần vì không ngủ được, một phần cũng là vì đợi anh về 

Nghe được câu trả lời ấy của cô, anh chỉ mỉm cười, ngồi xuống mép giường, bàn tay ấm áp khẽ xoa nhẹ mái tóc của cô 

- "Ngoan, ngủ sớm đi, mai sẽ dẫn em đi ngắm bình minh" 

- "Vâng. Vậy anh đi tắm đi. Em ngủ đây" 

Anh gật đầu, đứng lên kéo chăn đắp cho cô rồi lấy đồ đi tắm 

Cô sẽ không bao giờ biết được khi nãy anh ra ngoài không phải vì bận việc, mà nơi anh đến là quán bar. Một mình anh ngồi ở trong phòng VIP, uống hết hai chai rượu. 

Anh đã dùng rượu để tự chuốc say bản thân, như thế anh sẽ không còn bận tâm đến cô nữa nhưng sao càng uống lại càng tỉnh, càng nghĩ đến cô nhiều hơn 

Lưu Nguyệt Mỹ cô chính là người đầu tiên làm con tim anh xao xuyến ngay từ lần gặp đầu tiên ở buổi tiệc ấy 

Có trời mới biết lúc cô nói "em đợi anh" anh đã vui đến thế nào đâu. Đối với cô đó là lời nói thật lòng nhưng anh lại không nghĩ như vậy 

Nếu như trước đây anh nghe được lời đó từ cô, anh sẽ vui lắm vì cô có quan tâm đến anh, nhưng sau khi lời tỏ tình ấy bị từ chối, anh chỉ nghĩ đó là một lời quan tâm trên danh nghĩa mà thôi, là lời quan tâm của một cô vợ đảm dành cho chồng. 

Anh dùng những suy nghĩ ấy lại để đi tắm. Tắm xong, anh ra ngoài ban công, châm lên một điếu thuốc, rít một hơi thật dài rồi thả một làn khói trắng vào không khí. Anh không có thói quen hút thuốc nhưng những lúc u sầu như hiện tại, thuốc và rượu chính là liều thuốc" duy nhất cho anh vào lúc này 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK
Chương trước
Chương trước
Chương sau
Chương sau
Về đầu trang
Về đầu trang