Mặc Hi và Mặc Hàm ăn vịt quay Bắc Kinh đúng điệu và cá tuyết biển sâu, Mặc Sơ ngồi bên cạnh nhìn hai đứa trẻ vui vẻ dùng bữa, cô thầm nghĩ, chờ tới khi cô kiếm được nhiều tiền hơn nhất định cô sẽ đưa bọn trẻ đến Bắc Kinh ăn!
Thật ra mỗi một giai đoạn trong đời đề sẽ có một mơ ước tồn tại làm động lực cho cô.
"Chuyện là..." Mặc Sơ đợi hai đứa trẻ ăn xong rồi mới nói: "Mẹ có lời muốn nói!"
Mặc Hi thương em gái, sợ rằng Mặc Hàm sẽ hóc xương cá tuyết, thế nên gỡ hết xương rồi đút phần thịt cho cô bé: "Sơ Sơ đang muốn vứt bỏ chúng ta đây mà!"
"Đúng rồi đấy!" Mặc Sơ dựa lưng vào ghế sô pha: "Ông xã của mẹ muốn mẹ đến biệt thự lớn ở, chính là ở vịnh Hồng Thụ Lâm Hải ấy, chính là khu biệt thự nổi tiếng toàn cầu, nếu mẹ không đến đó thì không nể mặt anh ấy!"
Mặc Hàm trợn tròn hai mắt: "Ôi xem ra tối nay đã có tiến triển thực chất. Mặc Hi, anh có nghe thấy không? Sơ Sơ đã kêu là ông xã rồi kia kìa!"
"Đúng thế! Tối nay hai người bọn mẹ..." Mặc Sơ lại cười nói: "Tối nay phát triển vô cùng thuận lợi. Sau khi chuyển tới chỗ của anh ấy, nhất định mẹ sẽ để dành chút thời gian để về đây thăm hai đứa!"
Mặc Hi thở phào như trút được gánh nặng: "Cuối cùng thì cũng không cần phải nấu cơm tối cho mẹ rồi!"1
Ý là đang hy vọng cô mau chóng dọn đi sao? Mặc Sơ đưa tay chọc cậu bé một cái: "Con đúng là một tên nhóc thối không có lương tâm, đúng là nuôi con vô ích!"
"Hình như con vẫn luôn là con phục vụ cho mẹ mà!" Mặc Hi liếc mắt: "Nhưng mà đừng bị ấm ứng cũng không chịu nói với con. Nếu như có ai dám bắt nạt mẹ, nhất định con sẽ không bỏ qua cho người đó đâu!"
"Người tình nhỏ bé của mẹ, mẹ yêu con nhất!" Mặc Sơ giang tay ôm lấy cậu bé: "Tiễn người ngàn dặm, cuối cùng vẫn phải từ biệt! Từ ngày mai, chúng ta sẽ như gần như trước mắt nhưng xa tận chân trời, mỗi người đều yên ổn với cuộc sống của mình. Còn bây giờ ư, tình yêu của mẹ, mau dọn dẹp bàn ăn đi!"
Mặc Hi: "..."
Ai bảo cậu bé yêu hai người phụ nữ là mẹ và em gái nhất trên đời này chứ!
Vào lúc này,cho dù có làm trâu làm ngựa thì cũng như ăn mật.
....
Công ty tổ chức hôn lễ Thiên Trường Địa Cửu.
Mặc Sơ vừa đến công ty đã nghe Thải Tiểu Mãn đang nói với lung tung khắp nơi: "Có công ty muốn mời tôi làm nghệ sĩ, hơn nữa còn nói sẽ biến tôi trở thành một siêu sao!"
Mặc Sơ cảm thấy hơi kỳ quái, bây giờ ngôi sao nữ nhiều như sao trên trời, nếu muốn trở thành một ngôi sao lớn thì không phải chỉ cần có sắc đẹp mà còn phải cố gắng phấn đấu. Ngoại trừ việc có kỹ thuật diễn xuất trời ban thì còn phải có nghị lực và quyết tâm.
Nếu xét về vẻ bề ngoài của Thải Tiểu Mãn cũng chỉ có thể coi là bình thường, còn nếu nói về kỹ thuật diễn xuất của cô ta thì những nhân vật phản diện, ngực lớn nhưng lại không có đầu óc rất phù hợp với cô ta! Thế nhưng điều này cũng sẽ khiến con đường nghệ thuật bị giới hạn.
Người đại diện không có đầu óc nào nguyện ý nâng đỡ một người phụ nữ như Thải Tiểu Mãn trở thành một siêu sao vậy?
Coi như là dùng một quy tắc ngầm đi, nhưng mà vị sếp nào nguyện ý làm thế với Thải Tiểu Mãn?
Thải Tiểu Mãn thấy những người ở đây đều đang chúc phúc cho mình, chỉ có Mặc Sơ là không nói gì, cô ta lập tức hỏi: "Mặc Sơ, có phải cô đang cảm thấy ghen tị với tôi không? Sau này một bức ảnh của tôi sẽ đáng giá hơn mười triệu, so với một nhân viên kế hoạch hôn lễ nhỏ bé như cô thì khác biệt như trên trời với dưới đất!"
"Trên đời này không có bữa ăn nào là miễn phí đâu! Cô tự suy nghĩ đi!" Mặc Sơ cảm thấy là đồng nghiệp với nhau, mặc dù Thải Tiểu Mãn làm rất nhiều chuyện có lỗi với cô, nhưng mà cô vẫn nên khuyên bảo một chút.
Con người sống trên đời này, đừng tham lam những điều nhỏ nhặt, hơn nữa nên tự lượng sức mình.
Không phải người nào cũng có thể trở thành một ngôi sao sáng lấp lánh, cũng không phải ai cũng gặp được bánh có nhân từ trên trời rơi xuống, trên đời này càng không có cơm chùa.
Thải Tiểu Mãn thấy tất cả mọi người đều nịnh nọt, chúc phúc cho cô ta, thế mà Mặc Sơ lại nói chuyện vô cùng khó nghe, cô ta hừ lạnh một tiếng: "Mặc Sơ, tôi nói cho cô biết, chờ tới khi tôi nổi tiếng thì cô có muốn đóng vai phụ cho tôi, tôi cũng không cho!"
Mặc Sơ chỉ lạnh lùng quay lại chỗ ngồi của mình, Tiểu Mễ thì kéo tay Thải Tiểu Mãn nói: "Tiểu Mãn, có nhân vật khác thì nhớ gọi tôi tới thử vai nhé! Chúng ta là chị em tốt đúng không?"
"Đương nhiên rồi!" Thải Tiểu Mãn đắc ý: "Cô cứ chờ tin tức tốt của tôi đi, tôi sẽ diễn nữ chính, cô có thể diễn nữ số hai."
Còn có đồng nghiệp thì lên tiếng đùa giỡn: "Tiểu Mãn, tôi đã sinh con nên vóc dáng thay đổi, không thể làm diễn viên. Nhưng mà nếu như trong tương lai cô tổ chức hôn lễ thì để tôi làm người sắp xếp hôn lễ cho cô nhé!"
"Cái này thì được này!" Thải Tiểu Mãn đang ảo tưởng tương lai mình sẽ gả cho một nam thần nào đó!
Mặc Sơ không có ý định tham gia những chuyện nhàm chán thế này, cô pha cho mình một cốc cà phê, bắt đầu một ngày làm việc của mình.
Buổi chiều sau khi tan làm, tài xế lái xe tới đón cô, hành lý của Mặc Sơ vô cùng đơn giản, chỉ có mấy bộ quần áo đi làm và dụng sữa rửa mặt, tắm gội.
Lúc cô đến vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, Quyền Đế Sâm vẫn chưa về.
Cô đứng bên cửa sổ, trong lòng suy nghĩ thật sự cứ như thế sao?
Có lúc cô cảm thấy mình như đang lênh đênh trên trời, có lúc cô cảm thấy mình bơi lội trong nước, có lúc lại cảm thấy tương lai của mình đáng giá để mong đợi, có lúc cô sẽ nghẹt thở tới mức không thở nổi.
Cô lựa chọn đêm nay ngủ ở phòng khách, cất đồ dùng hằng ngày của mình xong, bắt đầu cuộc sống chung nhà với anh.
Lúc Quyền Đế Sâm về đến nhà, anh mở cửa ra thì vẫn còn đang nói chuyện điện thoại.
Tả Điện Vũ gửi báo cáo tiến độ công việc tới cho anh: "Tổng giám đốc Quyền, đã sắp xếp ổn thỏa bên phía công ty điện ảnh kia rồi, đang tiến hành theo đúng kế hoạch."
"Ừ." Quyền Đế Sâm chỉ đáp lại một chữ đơn giản.
Anh cúp điện thoại, nhìn thấy Mặc Sơ đang bận rộn trong phòng khách, cô đang làm việc trên máy tính xách tay của mình, anh cũng không quấy rầy cô, nhanh chóng đi thẳng vào phòng làm việc.
Ngày hôm sau, hai người vẫn mỗi người đi mỗi hướng, mỗi người một công việc.
Đây chính là kiểu sống chung mà Mặc Sơ thích, Quyền Đế Sâm cũng cảm thấy... không tệ lắm.
Hôm nay, sau khi đến công ty, Mặc Sơ và tất cả đồng nghiệp đều được mời đến tham gia buổi họp báo bộ phim mới của Thải Tiểu Mãn.
Mặc dù cô không muốn đi, thế nhưng Ân Phi Âm đã ra lệnh, cô không thể không đi.
Tại nơi diễn ra buổi họp báo phim mới.
Thải Tiểu Mãn mặc một bộ lễ phục màu đỏ, cổ chữ V xẻ sâu, phần da thịt trắng nõn trước ngực hơi lộ ra ngoài, tóc cô ta cũng nhuộm thành màu rượu đỏ, mang một đôi giày cao gót mười centimet. Lúc này cô ta đang tạo dáng để cho những phóng viên có mặt ở hiện trường chụp ảnh!
Mặc Sơ chỉ cảm thấy có gì đó không đúng, Thải Tiểu Mãn đúng là có ý muốn tham gia vào giới giải trí, thế nhưng ông chủ giàu có nào sẽ nâng đỡ cô ta chứ?
Nhưng mà cuộc hôn nhân của cô và Quyền Đế Sâm cũng khiến người khác không hiểu nổi.
Cho nên Mặc Sơ cũng không có suy nghĩ dư thừa gì trong việc Thải Tiểu Mãn được người khác nâng đỡ.
MC nói: "Ngôi sao mới trong giới giải trí của chúng ta, Thải Tiểu Mãn, có chuẩn bị một VCR cho mọi người xem! Hoan nghênh các vị khách mời và những phóng viên đã đến đây hôm nay! Mời mọi người hướng mắt lên màn ảnh lớn!"
Trong VCR là một đoạn video, chỉ thấy có người bắt đầu lên tiếng nghị luận ầm ĩ.
Lúc này Mặc Sơ mới chú ý tới, đây mà là hiện trường buổi họp báo nâng đỡ Thải Tiểu Mãn tiến quân vào làng giải trí gì chứ? Rõ ràng là đẩy Thải Tiểu Mãn xuống địa ngục.