Trương Thịnh Tùng đập bàn của chúng: "Có nghe thấy không? Bảo bọn mày qua bàn kia ngồi!"
Tiểu Đinh vội vàng tiến lên, che chở hai đứa trẻ: "Thưa ông, là hai bạn nhỏ này tới trước..."
Trương Thịnh Tùng dùng ánh mắt dâm tà nhìn Tiểu Đinh, Tiểu Đinh là học sinh, làm thêm kỳ nghỉ, làn da non mịn, không rành việc đời, có một vẻ đẹp đơn thuần.
Tiểu Đinh bị ông ta nhìn đến phát hoảng, lùi ra sau một bước, người đàn ông này dáng dấp xấu xí thì thôi, ngay cả hành động cũng cực kỳ xấu xí.
"Cô bé, tên em là gì?" Trương Thịnh Tùng vươn tay về phía ngực trái của Tiểu Đinh, muốn nắm lấy thẻ nhân viên của cô ta.
Tiểu Đinh không thể lùi lại được nữa, mắt thấy bàn tay sàm sỡ này sắp vươn tới nơi.
Mặc Hi giơ ly nước trà lên, "Bịch" một cái đập vào tay Trương Thịnh Tùng!
"Á... Nóng quá!" Trương Thịnh Tùng hét lên, ông ta rụt tay về.
"Xin lỗi, cháu bị trượt tay!" Trong mắt Mặc Hit có một chút bướng bỉnh của con nít, cũng có mấy phần kiên cường muốn bảo vệ Tiểu Đinh.
Trương Thịnh Tùng hừ một tiếng, hai đứa nhỏ này đúng là muốn ăn đòn.
Tiểu Đinh nhìn thấy Trương Thịnh Tùng muốn ra tay, lập tức nói với Mặc Hi: "Mau dẫn em gái đi!"
Sau Khi Mặc Hàm và Mặc Hi ra khỏi quán, Mặc Hàm nói: "Chắc chắn người này sẽ không bỏ qua cho chị Đinh. Anh à, chúng ta nhất định phải cho hắn một bài học! Đúng rồi, bố của Đại Chu là bác sĩ, để em hỏi cậu ta xin một ít thuốc xổ!"
Hai anh em đi qua chỗ Đại Chu lấy thuốc xổ rồi trở lại tiệm cơm thì thấy Trương Thịnh Tùng mang Tiểu Đinh đi vào trong một phòng riêng.
Tiểu Đinh vừa khóc vừa bị ông ta kéo vào bên trong, Trương Thịnh Tùng nói: "Hôm nay tôi có mang theo một thứ làm người ta sung sướng. Người đẹp bé nhỏ, tôi sẽ cho em nếm thử một chút..."
Mặc Hi siết chặt nắm đấm: "Thật quá đáng!"
Lúc có nhân viên phục vụ đẩy xe thức ăn tới, Mặc Hàm tiến lên, giả vờ đáng thương hỏi: "Chị ơi, chị có gặp bố mẹ bọn em không? Hồi sáng cả nhà em cùng đi ăn, bây giờ lại không tìm thấy họ!"
Mặc Hi nhân lúc em gái hỏi, đã đổ hết thuốc xổ vào trong bình trà của Trương Thịnh Tùng.
"Em gái, chúng ta đi qua nơi khác tìm đi!" Mặc Hi kéo tay cô bé đi về phía cầu thang.
...
Công ty tổ chức hôn lễ Thiên Trường Địa Cửu.
Tối hôm qua Mặc Sơ ở biệt thự Hồng Hải Thụ Lâm một đêm, lần đầu tiên ở nơi cao cấp thế này nhưng cô lại mất ngủ.
Cô nhớ hai cục cưng!
Mặc kệ trong mắt người ngoài, biệt thự Hồng Hải Thụ Lâm đắt tiền nổi tiếng, nhưng đối với cô mà nói, nhà của cô và hai cục cưng nhỏ bé vẫn là nơi ấm áp nhất.
Nhưng mà vào buổi sáng, lúc cô rời đi, Quyền Đế Sâm đặt một thứ vào trong lòng bàn tay cô.
Mặc Sơ cảm thấy hơi kỳ quái, cô cảm nhận được hình dạng đồ vật đang nằm trong lòng bàn tay, biết là chìa khóa biệt thự của anh.
Trong giây phút đó, cô thật rất sửng sốt! Có phải anh đã chấp nhận cô là nữ chủ nhân của nơi này không?
Sáng sớm, lúc Mặc Sơ đến công ty thì nhận được điện thoại của giáo viên: "Cô Mặc, hai đứa bé nhà cô đều không tới trường, bọn chúng sao thế?"
"Để tôi kiểm tra!" Mặc Sơ cúp điện thoại rồi gọi cho Mặc Hi.
"Hi Hi, con và Hàm Hàm đang ở đâu? Tại sao lại không đến trường?" Mặc Sơ nóng nảy, mặc dù Mặc Hi biết chăm sóc em gái, nhưng dù sao cũng mới năm tuổi.
Mặc Hi hạ giọng: "Sơ Sơ, bọn con đang ở quán cơm, gặp một tên xấu bụng bự đầu trọc, ức hiếp bọn con. Có một chị Đinh giúp đỡ bọn con, nhưng mà bây giờ chị Đinh bị ông ta mang đi, bọn con lo ông ta sẽ bắt nạt chị Đinh..."
Đầu trọc? Bụng bự? Trong đầu Mặc Sơ hiện ra dáng vẻ của Trương Thịnh Tùng, người đàn ông này không chỉ hãm hại cô vào tù, bây giờ còn ức hiếp con cô!
Mặc Sơ lập tức chạy tới. Lần này cô sẽ không để cho Trương Thịnh Tùng được như ý!
Không bao lâu sau, Trương Thịnh Tùng đã không nhịn nổi, ông ta cứ chạy vào nhà vệ sinh.
Ông ta muốn kiện quán, Tiểu Đinh nói rằng ông ta ép cô hít ma túy, nếu như tố cáo chuyện này với cảnh sát, sẽ không có lợi cho ông ta, Trương Thịnh Tùng chỉ có thể ảo não rời đi.
Mặc Sơ đưa hai đứa trẻ đến trường, cô biết rõ, Trương Thịnh Tùng là người thù dai, sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy!
"Sau này nếu gặp lại tên xấu xa kia, nhất định không được xung đột trực tiếp với ông ta, phải dùng trí!" Mặc Sơ nói với hai anh em.
Sau khi đưa hai đứa bé vào trường, Mặc Sơ trở về công ty.
Cô bận rộn một ngày làm bản kế hoạch, lúc đang chuẩn bị tan làm, lại gặp Trương Thịnh Tùng tới, ông ta bơ phờ đứng ở cửa!
Mặc Sơ không ngờ là ông ta tới nhanh như vậy, cô không thể bị động nữa, lên tiếng áp đảo trước: "Tổng giám đốc Quyền hẹn tôi đi ăn cơm!"
Quyền Đế Sâm nói, anh giao danh hiệu bà Quyền cho cô, nó được dùng để làm gì chứ? Chắc chắn là có tác dụng đối phó với người xấu!
Trương Thịnh Tùng nở nụ cười dữ tợn: "Mặc Sơ! Cô có bản lĩnh cấu kết với Tổng giám đốc Quyền thì tốt nhất nên hy vọng mình có thể ở bên Tổng giám đốc Quyền lâu một chút, nếu không đầu của tôi không phải bị đánh vô ích đâu!"
Mặc Sơ lạnh lùng trợn mắt nhìn ông ta, cô cầm túi xách, chuẩn bị ra về.
Khi cô đi ngang qua ông ta, ông ta còn lộ ra vẻ mặt bỉ ổi, cô gái này không chỉ xinh đẹp mà còn toàn thân đầy gai nhọn, nếu ông ta có thể thuần phục cô...
Ân Phi Âm từ trong phòng làm việc đi ra, nhiệt tình nói: "Tổng giám đốc Trương, lâu rồi không gặp. Chỗ chúng tôi vừa có nhiều rất hội viên mới. Anh yên tâm đi, đều là những cô gái trẻ tuổi xinh đẹp, trình độ học vấn cao..."
Nói đến đây, cô ta đổi chủ đề, trừng mắt với Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô tiếp đón Tổng giám đốc Trương như vậy à? Cô còn muốn đi làm không đấy?"
Trương Thịnh Tùng khoanh tay trước ngực, giọng điệu độc ác: "Giám đốc Ân, cô nên dạy dỗ cô nhân viên này cho tốt đi, cô ta chẳng đặt ai vào mắt!"
"Tổng giám đốc Trương nói đúng!" Ân Phi Âm cũng tức giận vì Quyền Đế Sâm không vừa ý mình, chuẩn bị trút giận lên người Mặc Sơ: "Mặc Sơ, cô phụ trách tìm cho Tổng giám đốc Trương tổng một đối tượng phù hợp..."
"Nhưng tôi đang lo hôn sự cho Tổng giám đốc Quyền..." Mặc Sơ chăm chú nhìn: "Giám đốc Ân, cô giao cho người khác đi!"
Ân Phi Âm kiên quyết nói: "Tiểu Mãn sẽ phụ trách tiếp chuyện hôn sự của Tổng giám đốc Quyền, từ bây giờ cô phụ trách Tổng giám đốc Trương!"
Cô ta nói xong, không cho Mặc Sơ từ chối mà nói với Trương Thịnh Tùng: "Tổng giám đốc Trương, nếu như Mặc Sơ có điểm nào làm anh khó chịu, anh cứ việc nói cho tôi! Tôi sẽ dạy dỗ cô ta!"
Móng tay của Mặc Sơ sắp bấm vào trong thịt rồi, dự án lo hôn sự cho Quyền Đế Sâm rõ ràng là do công sức của cô, Ân Phi Âm không chỉ cướp, mà còn muốn giao cái tên khốn kiếp Trương Thịnh Tùng này cho Mặc Sơ!
"Tôi không đồng ý!" Mặc Sơ không nhịn được chống đối.
Ân Phi Âm lộ ra vẻ mặt tức cười: "Mặc Sơ, cô không đồng ý thì có thể rời đi nha!"
Tất nhiên Mặc Sơ không thể đi, cô thích công việc này, hơn nữa cô còn phải sắp đặt tốt hôn sự của Quyền Đế Sâm, cô muốn có được một khoảng trời riêng trong ngành này.