Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu - Mặc Sơ - Quyền Đế Sâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Bị tôi đoán trúng rồi à?" Cố Trạch Dã mỉm cười: "Hai người sao vậy?" 

"Tín nhiệm!" Quyền Đế Sâm là một người thông minh: "Từ lần trước tôi không nói thật với cô ấy, vợ chồng Mặc Thị là tôi bẫy bọn họ, cô ấy bắt đầu giảm tin tưởng tôi." 

Cố Trạch Dã cũng hiểu, anh ta gật đầu: "Vấn đề an toàn thi công tuyến tàu điện ngầm lần này, cô ấy cũng hoài nghi là cậu âm mưu à!" 

"Phải!" Quyền Đế Sâm nắm chặt chén rượu: "Có phải đời này con người từng làm một chuyện thì đều sẽ bị dán mác như thế không hả?" 

Cố Trạch Dã thở dài: "Tôi cũng không tốt hơn cậu là mấy! Hết năm, tôi sẽ ngả bài với Vãn Vãn, mọi thứ có liên quan đến đứa bé, phỏng chừng nội bộ nhà chúng tôi sẽ gay lắm đây. Mặc Sơ là một người phụ nữ dịu dàng rộng lượng, Vãn Vãn có tính cách như kia..." 

Quyền Đế Sâm nâng chén, chạm chén với anh ta: "Chỉ có thể nói, sinh vật như phụ nữ, còn khiến người ta khó hiểu hơn cả tài chính và chính trị." 

Cố Trạch Dã gật đầu, tỏ vẻ đồng ý. 

Bên trong câu lạc bộ tư nhân, hai người Quyền Đế Sâm và Cổ Trạch Dã uống rượu đêm khuya xong thì ai về nhà nấy. 

Quyền Đế Sâm trở về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, anh ngủ cạnh Mặc Sơ. 

Trời rét lạnh, thành phố thuộc phương Nam và cũng không cung cấp hệ thống sưởi. 

Mặc Sơ cuộn tròn người, nhưng nằm thế nào cũng ngủ không ấm. 

Khi lồng ngực dày rộng của Quyền Đế Sâm áp vào cô, cô mới cảm nhận được sự ấm áp. 

Cho dù anh có hơi giận, anh vẫn ôm cô vào lòng. 

Cô ngủ đến mơ mơ màng màng, cô ngửi thấy mùi rượu, cô mở mắt ra nhìn anh: "Đế Sâm, anh uống rượu à?" 

"Ừm." Anh trả lời nhỏ. 

Mặc Sơ nhìn anh chăm chú: "Em biết, em nói câu đó, là em không đúng! Vụ án an toàn thi công tuyến tàu điện ngầm, có thể là âm mưu của người khác, cũng có thể chỉ là một sự trùng hợp, cho dù lần trước anh giấu em chuyện bố mẹ nuôi của em, em vẫn bằng lòng tin tưởng, Đế Sâm chỉ muốn trả thù, anh là một người tốt, anh sẽ không tổn hại đến tính mạng của hơn một trăm người để hoàn thành việc trả thù của mình." 

Đôi mắt Quyền Đế sâm sâu như biển, anh nhìn cô, cánh môi khẽ mấp máy, nhưng lại không có nói gì. 

"Anh hãy tha thứ cho em đã nghĩ anh như vậy!" Mặc Sơ nhẹ giọng nói: "Xin lỗi!" 

Quyền Đế Sâm vẫn chưa nói chuyện, anh càng yên lặng, thì càng có vẻ sóng ngầm mãnh liệt. 

"Anh không để ý đến em nữa sao?" Mặc Sơ chớp mắt: "Em cũng cảm thấy hổ thẹn vì em có suy nghĩ như thế!" 

Lúc này, Quyền Đế Sâm nói: "Trong lòng em có suy nghĩ, có thể không nói ra!" 

"Anh là chồng của em, anh là người mà em muốn chung sống cả đời, cho dù em có nghĩ như thế, cũng là em không đúng!" Mặc Sơ cảm nhận được sự lạnh nhạt của anh, cô vươn tay ra ôm cổ anh: "Là em không đủ tin tưởng anh!". 

Quyền Đế Sâm gật đầu: "Anh biết rồi! Ngủ đi!" 

Chỉ thế thôi à? Mặc Sơ thấy anh đã nhắm mắt, đương nhiên là cô có thể cảm nhận được sự xa cách và lạnh nhạt của anh rồi. 

Cô cắn môi, ảo não tại sao mình lại nghĩ anh như thế? 

Cô không ngủ được, nên xoay tới xoay lui trong chăn. 

Thỉnh thoảng bắp chân cũng có qua bắp chân anh, trên chân anh có lông, khi ngón chân cô Xoẹt qua, ngưa ngứa, tê tê... 

Quyền Đế Sâm thấp giọng nói: "Không muốn ngủ?" 

"Em không ngủ được!" Mặc Sơ nhỏ giọng nói. 

Quyền Đế Sâm mở mắt ra, cô lại nói: "Hay là? Em ra phòng khách ngủ nhé!" 

Cô lo cô làm phiền đến giấc ngủ của anh, cô nhích tới nhích lui như thế này, anh cũng không ngủ yên được. 

Anh giữ lấy chân cô: "Lạnh như này, còn ngủ một mình hả?" 

Bàn tay anh rất ấm áp, hai chân của cô đều lạnh băng, giờ phút này cô cảm thấy cô không muốn rời xa bàn tay anh. 

"Em lạnh quá, em sưởi ấm thế nào đây?" Mặc Sơ nhìn anh. 

Đôi mắt của Quyền Đế Sâm giống như vũ trụ biến hóa thất thường, anh yên lặng nhìn cô, cô lại đỏ mặt! 

Bởi vì, cô nhớ tới lần đó, buổi tối mưa to gió giật sấm chớp, cô và anh sưởi ấm ở trên xe..." 

"Sơ Nhi, trái tim đã tổn thương cần khép lại, cũng cần thời gian!" Quyền Đế sâm cúi đầu nói. 

Nét mặt của Mặc Sơ tái nhợt, anh đã nhìn ra suy nghĩ của cô từ lâu, nhưng, anh cực kỳ có tính nhẫn nại, anh không hỏi! 

Anh không hỏi, không có nghĩa là anh không biết! 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK