Mục lục
Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu - Mặc Sơ - Quyền Đế Sâm (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vạn Hương bị đè nửa người, Mặc Sơ vội vàng kéo bà ta ra: "Chị bị thương ở chỗ nào? Tôi đưa chị đi bệnh viện trước!" 

Vạn Hương muốn đứng lên, nhưng không đứng lên được: "Có lẽ chân tôi bị thương rồi..." 

"Cũng tại chị cứu tôi nên chị không có thời gian chạy ra." Mặc Sơ khẽ nói: "Chị Hương, xin lỗi..." 

"Cô bé ngốc!" Vạn Hương nhìn cô: "Tôi may mắn hơn bọn họ nhiều, bọn họ bị đè thảm hơn kia kìa!" 

Mặc SỢ gọi điện thoại, cô bảo Lục Vũ Trạch mau tới đây, rồi đỡ Vạn Hương lên xe cấp cứu, đi tới bệnh viện trực thuộc Quyền Thị. 

Hiện trường vào lúc này đã có cảnh sát tới giải quyết, xe cấp cứu của các bệnh viện khác đang chờ lệnh ở bên ngoài siêu thị, các bác sĩ y tá nâng cáng đi ra đi vào. 

Mặc Sơ duỗi tay ra bế Cổ Thiên Du lên, ôm sát vào lòng, cô cũng đi cùng đến bệnh viện. 

Sau khi Lục Vũ Trạch kiểm tra xong, anh ta nói: "Chân bị gãy xương! Cần nhập viện làm trị liệu!" 

"Phải làm gì thì cứ làm cho chị ấy!" Mặc Sơ lo lắng nói, xem ra, năm nay, đã định trước là trôi qua không yên ổn rồi. 

Cô nhìn Vạn Hương: "Chị Hương, tôi gọi điện cho ông Mộ nhé!" 

Vạn Hương lấy điện thoại ra: "Tôi gọi cho!" 

Bà ta không muốn thấy Mộ Thế Trung tức giận, bà ta cũng không muốn ông ta có xung đột với người của nhà họ Quyền, bà ta còn nói: "Mặc Sơ, đừng nói đến chuyện của tôi và cô, được không?" 

Hai mắt của Mặc Sơ lập tức ươn ướt, cô cũng đoán được là, Mộ Thể Trung không thích Vạn Hương quan hệ tốt với người của nhà họ Quyền, bởi vì Mộ Thể Trung biết là có cừu oản, nhưng Vạn Hương thì không biết. 

"Được! Chị Hương, tôi đồng ý với chị, chị tốt với tôi, tôi ghi nhớ trong lòng" Mặc Sơ chỉ vào ngực mình. 

Lúc này, Vạn Hương mới gật đầu, bà ta bấm số gọi cho Mộ Thể Trung: "Thể Trung, lúc tôi mua hàng ở siêu thị, siêu thị xảy ra chuyện người đồng kệ hàng đổ, chân tôi cũng gây rồi." 

Mặc dù trước đó Mộ Thể Trung từng cãi nhau với Vạn Hương mấy lần, hôm nay sau khi mọi chuyện ở công ty đều đã kết thúc, tâm trạng của ông ta cũng đã tốt lên. 

"Bà đang ở bệnh viện nào, tôi tới ngay!" Mộ Thể Trung hỏi bà ta. 

Sau khi Vạn Hương báo tên của bệnh viện, Mộ Thể Trung vội vàng chạy tới. 

Ông ta vừa thấy đây là bệnh viện của Quyền Đế Sâm thì ông ta không cho phép Vạn Hương làm phẫu thuật ở đây nữa. 

"Chúng ta chuyển viện!" Mộ Thể Trung nói. 

Lục Vũ Trạch liếc ông ta một cái: "Tùy ông!" 

Anh ta là bác sĩ, anh ta có y đức, anh ta sẽ chữa trị thật tốt cho Vạn Hương, nếu Mộ Thế Trung khăng khăng đòi chuyển viện, anh ta cũng sẽ không ngăn cản. 

Mộ Thế Trung gọi cho bệnh viện khác, sau khi chuyển Vạn Hương đi, Lục Vũ Trạch nói với Mặc Sơ đang ở trong phòng làm việc: "Phu nhân, bọn họ đã đi rồi!" 

Mặc Sơ gật đầu: "Tùy bọn họ thôi!" 

Cổ Thiên Du ở trong lòng cô cũng bắt đầu động đậy cái miệng nhỏ, Mặc Sơ vươn tay ra xoa đầu của Cố Thiên Du: "Đói rồi nhỉ! Đi thôi, về nhà ăn sữa thôi!" 

Trước khi có đi, cô nói với Lục Vũ Trạch: "Nếu có thông tin chữa trị của bà Mộ, nói với tôi một tiếng, được không?" 

"Được!" Lục Vũ Trạch đồng ý với cô. 

Mộ Thế Trung chuyển Vạn Hương tới bệnh viện chỉnh hình tốt nhất thành phố S, sau khi cho Vạn Hương làm phẫu thuật xong, ông ta xem đồng hồ, đã là buổi tối rồi, sắp đến giờ ăn cơm với đám Chu Thừa Vận rồi. 

"A Hương..." Mộ Thế Trung thấy bà ta đã tỉnh: "Sao bà không cẩn thận gì vậy? Để người giúp việc đi mua đồ là được rồi!" 

Vạn Hương tỉnh lại nhìn thấy ông ta: "Người giúp việc cũng ăn tết, một số đã về rồi, còn nữa một số người đã đến kỳ hợp hợp đồng, tôi cho bọn họ đi rồi!" 

Bởi vì công ty Mộ Thị rơi vào trạng thái lỗ vốn, bà ta cũng không muốn có nhiều người giúp việc như vậy. 

Mộ Thể Trung có thể cảm nhận được tình yêu thương nồng đậm của bà ta, ông ta nắm tay Vạn Hương: "Bây giờ đã ổn rồi, việc kinh doanh của Mộ Thị sẽ đi vào quỹ đạo! Bà đừng lo!" 

Khi hai người đang nói chuyện, hai anh em Mộ Dật Phong và Mộ Ngạn Hạo cũng đã tới. 

“DÌ Hương..." Mộ Dật Phong chào bà ta. 

"Mẹ..." Mộ Ngạn Hạo nhìn thấy chân bà ta đã bỏ thạch cao cố định trên giá: "Chắc chắn là rất đau! Con đã nghỉ đông rồi, hàng ngày con sẽ tới chăm sóc mẹ!" 

Vạn Hương nhìn cả nhà bốn người đã tập trung lại, mặc dù bà ta đau người, nhưng trái tim lại ngọt ngào: "Mẹ không sao, các con phải làm gì thì cứ làm cái nấy đi!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK