Mục lục
Đế Cuồng - Tác giả: Sài Kê Đản (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên mạn thuyền đằng xa, cả Công Tôn Văn và đám Ý Lan, Liễu đường chủ đều biểu tình ngơ ngác khi trông thấy hàng vạn cổ thú đủ mọi chủng loài từ dưới đáy biển bỗng nhiên lao vút lên hư không. Con nào cũng hướng về Độc Cô Minh điên cuồng rít gào, biểu thị sự hư phấn đến cực độ, dường như đang thực sự nghe theo lời hiệu lệnh vừa rồi của hắn.

Công Tôn Văn lắp bắp:

- Độc Cô huynh vậy mà chẳng những là nhị hoàng tử của Lạc giới, thậm chí còn sở hữu năng lực hiệu lệnh quần yêu thiên hạ, rốt cuộc ngươi là người hay yêu?

Nơi đầu thuyền,Ý Lan nhìn Liễu đường chủ nói:

- Đường chủ, chạy thôi, đám binh lính triều đình sắp tự bạo rồi, còn không đi thì tất cả chúng ta đều sẽ chết! Nhị hoàng tử ở trung tâm của vụ tự bạo, chính là thập tử vô sinh, nếu hắn phước lớn mạng lớn tạo ra kỳ tích gì đó, chúng ta sẽ đi tìm hắn sau!

Chỉ thấy Liễu đường chủ khẽ gật đầu, lão nhanh chóng hạ lệnh:

- Tất cả toàn lực rút lui, không cần để ý đến đồng môn trong bang hay nhị hoàng tử gì cả, tự giữ mạng mình mới là nhiệm vụ quan trọng nhất hiện tại!

- Tuân lệnh!

Mấy trăm tu sĩ Thất Sát bang đồng loạt nhảy ùm xuống biển, cả Ý Lan và Liễu đường chủ cũng vậy. Bọn họ muốn trước tiên bơi xuống thật sâu, vì một khi vụ nổ xảy ra thì đáy biển là nơi ít bị dư lực làm ảnh hưởng nhất, chỉ có tại đây mới hy vọng tránh qua một trường tai kiếp.

Trong lúc bọn họ đang lặn xuống đáy biển, bỗng nhiên thấy được con cá chép khổng lồ kia dẫn theo một đàn cá chép con số lượng đông đến khủng khiếp, có lẽ gần ba vạn tụ lại với nhau, tạo thành một cơn lốc vàng óng ánh đang điên cuồng lao thẳng lên mặt biển, hợp lại với đàn cổ thú đủ mọi chủng loài đã xuất hiện từ trước. Con cá chép nhìn thoáng qua bọn họ nhưng cũng không thèm tấn công như mọi khi, miệng hướng về mặt biển liên tục rít gào như đang gấp gáp lắm. Không hiểu có phải bọn họ quá nhạy cảm hay không mà cảm thấy rằng đàn cá chép này là đang muốn bảo vệ cho Độc Cô Minh, người đang đứng giữa trung tâm vụ nổ tràn đầy khí tức hủy diệt kia.

“Nhị hoàng tử, hy vọng ngươi phước lớn mạng lớn qua khỏi! Thất Sát bang thật sự rất cần ngươi!”

Ý Lan nghĩ thầm trong đầu. Nàng không thể làm gì hơn ngoài bỏ chạy. Đến cả tu vi Ứng Kiếp đỉnh phong như Liễu đường chủ mà cũng lực bất tòng tâm khi đám binh lính triều đình tự bạo cả mấy ngàn người, huống chi là nàng?




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK