Mục lục
Đế Cuồng - Tác giả: Sài Kê Đản (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Trần Mạn Dao quét mắt nhìn những nạn dân xung quanh một lượt, lại nói:

- Chẳng có thứ gì xấu tuyệt đối, cũng chẳng có thứ gì tốt đẹp tuyệt đối. Ngươi cũng vậy, sâu trong lòng ngươi vẫn luôn có những khoảng trống ấm áp có thể điền vào. Nếu như có thể, vì sao không tự cho bản thân một cơ hội thay đổi? Biết đâu ngươi sẽ cảm thấy hứng khởi thú vị hơn thì sao? Giả dụ ngươi không thích cuộc sống như này, mọi lúc đều tùy ý trở lại làm kẻ diệt đạo vô địch thượng cổ lúc trước, chẳng ai ép uổng ngươi cả…

Nàng đưa tay ra, trong lòng bàn tay là một hạt giống đỗ quyên đã héo úa.

- Tặng ngươi hạt giống này…

Kiếp Chủ nhíu mày, còn đang định thắc mắc thì cô bé Tiểu Ngọc bên cạnh đã reo lên:

- Hoa đỗ quyên, đây là hạt giống hoa đỗ quyên… Đại ca ca, hoa đỗ quyên tượng trưng cho tình yêu nam nữ, vị tỷ tỷ này rõ ràng là đang tỏ tình với huynh…

Kiếp Chủ trầm mặc. Tỏ tình ư? Chắc chắn không phải, nàng ta chỉ sợ là đang chúc phúc cho ta tìm được nữ nhân khác vừa mắt.

Tất nhiên một nữ nhân tinh tế như Trần Mạn Dao sẽ không đính chính để tránh làm gã mất mặt, dù sao đám nạn dân này nàng chỉ gặp duy nhất một lần trong đời, sẽ vĩnh viễn không có lần thứ hai tiếp xúc qua, để họ hiểu nhầm cũng chẳng sao cả.

- Mặc dù nó đã héo úa, cũng giống con người ngươi đã hết thuốc chữa, tuy sức sống lại rất mãnh liệt, chỉ chực chờ cơ hội gặp đất để đâm chồi nảy mầm, vươn mình ra ánh sáng, hướng đến tương lai rạng rỡ. Hy vọng về sau ngươi cũng sẽ như vậy. Về chuyện cô bé này nói cũng có phần đúng, đừng cố chấp về ta. Ta không phải nữ nhân trong tiền kiếp của ngươi, ta là Trần Mạn Dao, kiếp này chỉ yêu một mình nam tử có tên Độc Cô Minh, bất kỳ ai cũng không thể thay đoiir…

Kiếp Chủ nghe xong cười gượng gạo:

- Cô thật tốt, tốt đến mức khiến một kẻ vô tình như ta cũng có chút rung động. Đáng tiếc, cô lại chọn lựa đi theo tên họa tinh kia. Hồng nhan của hắn đã định sẵn rất khó trường thọ…

- Đa tạ, dù không thể trường thọ, chỉ có thể ngắn ngủi một ngày bên người mình yêu cũng đã là tốt lắm rồi…

Nói xong Trần Mạn Dao quay lưng rời đi, để lại Kiếp Chủ đang đứng chung với đám nạn dân phía sau.

- Cô đi tìm Độc Cô Minh sao?




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK