Bông tuyết rơi đầy hai vai Độc Cô Minh, cũng rơi đầy y phục của Sơ Tuyết.
Đột nhiên nữ tử băng lãnh này quay sang nhìn hắn hỏi:
- Chúng ta quen biết tính đến nay là hơn hai mươi năm rồi nhỉ?
- Đúng vậy, Sơ Tuyết tỷ vẫn xinh đẹp như ngày nào, gần như không có chút biến đổi.
Độc Cô Minh mỉm cười gật đầu.
Thực tình mà nói tu sĩ tuổi thọ dài lâu hơn phàm nhân, vậy nên thay đổi trên gương mặt sẽ không nhiều. Sự thay đổi dễ thấy nhất thường nằm ở khí chất, ánh mắt và thần thái. Giống như bản thân hắn vậy, cách đây hơn hai mươi năm, dáng vẻ của hắn đúng là như đám Ngô Trung miêu tả, đầy ngạo nghễ và “gợi đòn”.
Nhưng thời gian trôi qua lâu, cộng thêm vô số trải nghiệm nhân sinh, đấu đá tranh giành, thần thái và khí chất của hắn lại trầm lắng xuống, không còn quá phóng túng như xưa. Hắn cũng kiệm lời hơn, thường dùng hành động thay cho lời nói.
Nếu có thứ gì đó vẫn vĩnh hằng bất biến, có lẽ chính là ánh mắt của hắn.
Ánh mắt trước sau như một, luôn luôn kiên định, vĩnh viễn thâm tình.
Nếu một ngày nào đó hai thứ này không còn tồn tại nữa, thì Độc Cô Minh có lẽ đã chết đi rồi.
Sơ Tuyết nhìn sâu vào đôi mắt của hắn nói:
- Ngoại hình ta không thay đổi, nhưng nội tâm đã thay đổi. Còn ngươi tuy ngoại hình đã thay đổi, nhưng nội tâm lại dường như chẳng thay đổi chút nào…
Độc Cô Minh tỏ vẻ bất ngờ, tự nhìn kỹ mình tự trên xuống dưới, hỏi lại:
- Trông ta bây giờ đường hoàng nghiêm túc thế này, đâu còn lưu manh như xưa nữa mà tỷ lại bảo nội tâm không thay đổi?
Sơ Tuyết lắc đầu, chuyển ánh nhìn về phía màn đêm:
- Người xưa thường nói “tiên đạo vô tình”, tu sĩ đi theo tiên đạo phải tự chặt bỏ cảm xúc bản thân. Lại nói “ma đạo ngang tàng”, tu sĩ đi theo ma đạo phải cuồng ngạo vô pháp vô thiên. Tương tự, thần cũng vậy, quỷ, yêu cũng vậy, đều khiến nhân tính biến đổi hoàn toàn. Mà ngươi lại chọn cách bảo toàn nhân tính, tương lai e rằng rất khó khăn trong việc đột phá Đế cảnh…
Nhắc nhở của Sơ Tuyết không sai.
Kiếp thể thì không nói, vì đã sở hữu sẵn lực lượng của ngũ đạo tự phong, con đường tu luyện cũng thoát ly khỏi hệ thống Khổ Hải, Tiên Thai, Đạo Đài hiện tại.
Nhưng còn đạo thể đang mất tích kia, lỡ như nó vẫn còn sống, một ngày nào đó trở về thì sẽ chịu phải muôn vàn trắc trở nếu muốn đột phá Phong Vị cảnh.
Nó sẽ tự phong mình làm chủng loại nào đây?
Tiên thì chắc chắn không được. Chỉ có tiên vô tình, chưa từng nghe tiên hữu tình.