Mục lục
Đế Cuồng - Tác giả: Sài Kê Đản (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào lúc Thiên Long Thần đang đau đầu với tình hình yêu tộc, thì tại Bắc Vực một góc khác - lãnh địa của Man tộc, địch thủ của y là Lưu Tông, đang cùng với đệ tử mình Sổ Tư đứng đối diện với một lão già gầy gò trên một bình nguyên rộng lớn.

Lão già này Đan Ngư cực kỳ quen mắt, thậm chí từng ăn trái đắng của lão ta không ít lần. Đây ngoài Bắc Vực Đại Đế, tằng tổ của Đả Cẩu thì còn là ai được?

Mà nơi này cũng không phải chỉ có sự hiện diện của Lưu Tông và Bắc Vực Đại Đế, phân biệt trái phải hai bên bọn họ còn có những nhân vật cực kỳ trứ danh khác. Nhân tộc ngũ châu tôn thờ họ như thần minh, gặp ở đâu ắt sẽ bái lạy ở đó. Những vị này bình thường đều như thần long thấy đầu không thấy đuôi, chẳng ai có thể tìm ra tung tích của họ. Vậy mà không giờ đây tất cả lại hội tụ một chỗ, dường như là để đón chào Đế giả mới xuất hiện của Nam Hoang.

Có tổng cộng tám người đứng quây lại thành vòng tròn, ai nấy bảo lưu khoảng cách với nhau, thần thái ung dung nhàn nhã, đồng loạt nhìn về phía Lưu Tông ra chiều đánh giá.

Độc Cô Đại Đế mặc áo xám, vây quanh bên người vẫn là làn sương mờ ảo khiến người ta không cách nào nhìn thấu dung mạo.

Thần Tiêu Nhân Chủ áo trắng đi cùng với Bất Động Minh Vương đứng thành một cặp. Đứng gần sát bên cạnh còn có một nữ tử trông khá trẻ trung, tuổi tác dường như chỉ mới đôi mươi. Nhan sắc của nữ tử này phải nói đẹp đến mức kinh tâm động phách, ngũ quan kiều diễm vô song, như u lan ngọc bích. Đem so sánh với Lưu Tích Quân, đệ nhất mỹ nữ Nam Hoang không kém cạnh là bao, thậm chí xét về thần thái còn phiêu dật cuốn hút hơn một bậc. Nếu không phải ở đây toàn Đế giả và Chủ cảnh, đạo tâm đã sớm xa lìa sắc dục thì chắc hẳn đã gục ngã trước vẻ đẹp này từ lâu.

Nàng ta chẳng phải ai khác chính là Đông Hải Đại Đế, cố cung chủ Quảng Hằng tiên cung. Sở dĩ gọi là "cố" bởi vì cách đây mấy tháng, sau khi sự kiện Diệt Kiếp kết thúc thì nàng ta đã truyền vị cho đệ tử mình là Mộng Yên Hoa, bản thân lui về hậu trướng lo kế hoạch khác.

- Chà, lâu lắm rồi chúng đế nhân tộc lại mới hội tụ đông đủ như vậy... Bần tăng tới trễ, xin thứ tội!

Giọng nói cất lên từ trên chín tầng mây xanh, chốc lát sau một vị hoà thượng đạp mây hạ xuống. Ông ta sở hữu vẻ ngoài hết sức kỳ dị, có tới bốn hàng lông mày bạc trắng. Khuôn mặt hiền từ luôn luôn mỉm cười, hai dái tái dài ngang với cằm. Trên người hoà thượng này khoác một bộ áo cà sa giống y hệt Độc Nhãn Kê, ngay cả chuỗi tràng hạt trên tay cũng như cùng một khuôn đúc ra.

- Chào các vị Đế giả, ra mắt Minh Vương, Nhân Chủ!

Lão tăng chắp tay vái bốn hướng. Mấy vị đế giả thấy vậy từ tốn gật đầu, cũng không đáp lại câu nào. Rõ ràng giữa các châu lục với nhau luôn tồn tại sự ganh đua, bọn họ có thể tạm thời hoà hoãn vì mục tiêu chung là an nguy nhân giới, nhưng không thể quá thân cận với nhau được. Trừ bọn Thần Tiêu, Bất Động, Đông Hải Đại Đế là cùng một phe từ trước.

Độc Cô Đại Đế nói:

- Cũng không hẳn là đủ. Vẫn còn một vị tuy không chân chính là Đế cảnh nhưng vẫn sở hữu chiến lực tương đồng. Chỉ là ông ta đang gặp phải chút rắc rối không đến được đây!




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK