Dưới chân Hoa Vô Thác xuất hiện một đám mây ngũ sắc đẹp rực rỡ, chậm rãi dừng lại giữa thiên không nhìn về phương vị Táng Tiên động ở cách đó chừng một trăm dặm.
Chỉ thấy ở địa phương đó đột nhiên xuất hiện từng trận nổ vang như có lôi đình đánh xuống, kèm theo là hơi nóng bức người giống như địa hỏa ngũ sắc bùng phát, muốn dùng sức nóng khủng bố của mình thiêu đốt tất cả sinh linh trên thế gian. Vô số âm thanh hỗn tạp cùng lúc xuất hiện trong trời đất, quỷ than khóc có, cổ thú gào thét có, cương phong gió rít có, tiếng rên la hét thảm cũng đám tu sĩ vừa rồi cũng có... Tất cả trộn lẫn với nhau khiến cho phạm vi mấy trăm dặm xung quanh Táng Tiên động trở nên âm u vô cùng, sát cơ dày đặc đến mức làm những yêu loại gần đó lập tức hoảng sợ bỏ chạy dáo dác.
Gương mặt Hoa Vô Thác vẫn hờ hững như cũ, dường như không mấy bất ngờ với kết cục này.
Hồi lâu sau, khi mọi âm thanh đã ngưng bặt, y mới chậm rãi cưỡi mây ngũ sắc tiến đến chỗ đó.
Nhìn xác sáu trăm tu sĩ nằm la liệt ngổn ngang dưới đất, cặp mắt vẫn mở trừng trừng vì kinh sợ, y chỉ khẽ cười nhạt rồi phất tay một cái. Tức thì từ phía trong Táng Tiên động lao ra vô số cổ trùng chui vào thân thể những người này, chỉ trong một tuần hương đã dọn dẹp xong tất cả, cắn nuốt toàn bộ mọi thứ từ huyết nhục đến xương cốt, chỉ còn chừa lại đúng mấy đống nguyên thạch chất cao như núi kia rồi lũ lượt kéo nhau quay trở về bên trong hang động.
Hoa Vô Thác thu hồi chúng lại, đoạn lẩm bẩm nói:
- Muốn có được tài phú thì phải sở hữu thực lực tương xứng, bằng không chẳng còn mạng mà dùng đâu.
Rồi y như chợt nhớ đến điều gì đó, ánh mắt hiện lên vẻ thú vị:
- Cũng chỉ có tên kia là tiếp nhận túi trữ vật của ta mà vẫn không chết, còn sử dụng hết chỗ nguyên thạch ta cất giấu bên trong. Độc Cô Minh, ngươi rốt cuộc đã trở về từ tiết điểm nào kia chứ? Có ở gần chỗ ta không? Kế hoạch mà ta muốn cùng ngươi thực hiện vẫn còn chưa nói xong đâu. Cha mẹ của ngươi, đích thực chỉ có một mình ta cứu nổi thôi. Tương lai, sớm muộn gì ngươi cũng phải đi tìm ta... Mà Tiên Hoàng...
Hoa Vô Thác chuyển ánh nhìn về phía nơi đỉnh đầu mình. Dường như nơi ấy đang có một bóng người cao lớn, đầu đội đế miện đang đứng trước hàng ức vạn tiên tộc, nhận được sự bái lạy của bọn họ.
- Tiên Hoàng, ngươi phải chết!
Lần đầu tiên sát khí kinh thiên bộc phát trên thân thể y, bọn chúng mường tượng hóa thành thực chất, khiến Vô Cấu tiên vị của y nhanh chóng nghịch chuyển trở thành Đọa Lạc tiên vị, ma khí tràn ngập khắp cơ thể, thậm chí so với ma tộc chân chính còn thanh thuần hơn.
Nếu có ai đó chứng kiến cảnh tượng này chắc chắn sẽ kinh hoàng không thôi. Vì chuyện này trong chiều dài lịch sử trải khắp thần thoại hồng hoang, cho đến thái cổ, thượng cổ của tiên tộc chỉ có duy nhất một người đủ khả năng làm được một cách hoàn mỹ như vậy. Ngay cả Phùng Hằng cũng chỉ là mô phỏng, không phải chính tông.
Mãn Lâu Thiên Đế!