Mục lục
Đế Cuồng - Tác giả: Sài Kê Đản (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vào lúc Độc Cô Minh đang lênh đênh ngoài Dư Hải hạ diện, tìm đường vào bờ thì lúc này ở hoàng cung Lạc giới ở thượng diện đang phát sinh một tràng giông bão khó lòng tưởng tượng.

Đây là giông bão về cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng!

Sấm chớp đì đùng kéo đến, mây đen giăng kín cả hoàng cung hoa lệ.

Mà nơi một tòa điện các nằm nơi góc sâu hoàng cung, phía trên tấm biển sơn son thếp vàng có ghi ba chữ rồng bay phượng múa, tràn ngập thần thái “Chân Hoàn điện” lại đang xuất hiện rất nhiều tỳ nữ và nô bộc chạy tới lui, gương mặt ai nấy hết sức sợ hãi, dường như bên trong đang phát sinh chuyện gì đó rất khủng khiếp.

Chân Hoàn điện là nơi Lạc Hậu trú ngụ suốt bao năm nay, chẳng mấy khi ra ngoài.

Đơn giản vì sức khỏe của Lạc Hậu không tốt cho lắm, sau khi thành công thoát khỏi cổ nhân giới một thời gian thì liền bị vết thương trong lúc chạy trốn tái phát, dẫn đến chân nguyên mất hết, tu vi không ngừng thoái trào trở về Khổ Hải cảnh.

Từ đó về sau, bà nằm liệt một chỗ, tứ chi không thể cử động, phải cần người phục vụ lo liệu tất cả mọi chuyện từ nhỏ đến lớn. Đối với vấn đề này Lạc Thần và thái tử Hạo hết sức đau buồn, cả Tiên Hoàng cũng bày tỏ sự quan tâm với bà, cấp cho rất nhiều tiên thảo và tiên dược của Tiên giới, do đích thân Đan Tiên, luyện dược sư cấp chín luyện ra nhưng vẫn không cách nào trị khỏi được.

Đan Tiên có nói một câu rằng:

“Kẻ hạ thủ vô cùng độc ác, chẳng những dùng đại thần thông phế đi tất cả căn cơ của Lạc Hậu, mà còn khiến cho linh hồn nàng khiếm khuyết nghiêm trọng. Điều này tương lai có thể dẫn đến tình trạng nửa tỉnh nửa mê, không được minh mẫn. Mong Lạc Thần về sau chú ý chăm sóc Lạc Hậu! Lão phu vô năng, xin Tiên Hoàng trách tội…”

Lão nói xong liền thở dài khom lưng thi lễ, mọi người tại Chân Hoàn điện cũng trở nên trầm mặc hẳn.

Kể từ đó đến nay, tại Chân Hoàn điện luôn có rất đông hạ nhân túc trực, bọn họ được yêu cầu phải luôn luôn để mắt đến Lạc Hậu, trò chuyện với bà, để bà khỏa lấp được phần nào nỗi cô đơn.

Lạc Thần là người thống lĩnh cả Lạc giới, dĩ nhiên rất bận rộn, lại còn phải thường bế quan cấp tốc cải thiện tu vi, gần như suốt mười năm nay chỉ ghé thăm Lạc Hậu số lần đếm trên đầu ngón tay.

Mà Thái tử Hạo, mặc dù hiếu nghĩa vô song, tuy nhiên vì sự vắng mặc của Lạc Thần mà phải bắt đầu tập xử lý chính sự, thu nạp nhân tâm. Mặc dù y đã rất cố gắng nhưng một tháng cũng chỉ đến được tối đa một lần mà thôi.

Hôm nay tình cờ lại là dịp y vừa trở về sau chuyến tuần du trung diện thuận lợi.

- Điện hạ, tối nay Lạc Hậu không ngừng mê sảng, nước mắt ràng rụa gọi tên một cố nhân. Chúng nô tài đã cố gắng trấn an Lạc Hậu, dùng thuốc ngủ để bà ấy có thể an giấc nhưng vẫn không được, liên tục gào thét đòi gặp vị cố nhân kia…




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK