Mục lục
Đế Cuồng - Tác giả: Sài Kê Đản (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Nếu là ta, mặc dù chấp nhận lời cầu hoà nhưng vẫn sẽ tìm cách để hạ thấp nhuệ khí của đối phương. Thời gian, Thần Tiêu nhất định sẽ kéo dài thời gian, chỉ là không biết  y sẽ kéo dài bao lâu! Y càng trì hoãn, Mạn Dao càng không xong...

Kiếp Chủ khẽ lẩm bẩm.

Gã đặt Trần Mạn Dao lên một tảng đá, sau đó dùng thần niệm cảm nhận từng đường nét trên gương mặt của nàng.

Mày ngài, mắt loan đang nhắm nghiền, sống mũi nhỏ nhắn, đôi môi mỏng nhợt nhạt hơi mím lại...

Nói một cách công bằng, Trần Mạn Dao không phải là một nữ nhân tuyệt sắc giống Lưu Tích Quân, cũng không sở hữu khí chất như thiên tiên giáng trần giống Mộng Yên Hoa của Quảng Hằng tiên cung.

So sánh với những mỹ nhân kia, nàng chỉ giống như một nữ tử phàm tục tầm thường, một đoá hoa thanh đạm trong u cốc, ôn nhu mà tịch lặng, không hề có chút nổi bật. Nếu đặt nàng vào số đông nữ tử, dù ngươi có cố tìm kiếm thế nào cũng sẽ rất khó nhận ra nàng.

Tuy nhiên, nữ tử có bộ dáng tầm thường này vậy mà lại là nữ nhân trong lòng của Độc Cô Minh, khiến hắn cam nguyện bỏ qua một Lưu Tích Quân quá đỗi si tình, nhan sắc phong hoa tuyệt đại, hay một Mã Tư Thuần nóng bỏng, tài mạo song toàn, chỉ bởi vì câu nói: "Trong mộng cảnh, ngài cùng ta đi một đoạn đường. Ngoài hồng trần, ta cũng bồi ngài lại một kiếp..."

Chính sự ôn nhu mà bình đạm của nàng đã cho Độc Cô Minh cảm giác an toàn, bình yên mà những nữ nhân khác dù cố gắng đến mấy cũng không làm được.

Cũng như Kiếp Chủ bây giờ, mặc dù vừa trải qua gió tay mưa máu, giết chóc vô số người nhưng khi đứng trước nàng, gã vẫn phải trầm mặc đến mức ngây ra lúc lâu, sát cơ trên người cũng theo đó từ từ biến mất.

- Dù ta cố gắng cách nào, chung quy vẫn thấy hơi thở và gương mặt của cô quá mức xa lạ. Nhưng ở bên cạnh cô lại giúp lòng ta an định trở lại, sát niệm nồng đậm dần tiêu biến, trong lòng nảy sinh khát vọng muốn sống những năm tháng bình phàm, xa lánh hồng trần đầy tranh giành đấu đá. Đây là điều chỉ mình Mạn Châu mới làm được, thật kỳ lạ khi cô ấy cũng dùng Bỉ Ngạn hoa dung thân, tu luyện luân hồi chi đạo...

Kiếp Chủ ngẩng đầu lên "nhìn" trời, lại lần nữa trên gương mặt xuất hiện vẻ suy tư bất định.

Màn đêm buông xuống, nơi u cốc tĩnh lặng lập loè ánh tím và ánh đỏ giao hoà lẫn nhau.

Hồng trần ý xoay vần hoá thành một chiếc kén bao bọc lấy hai thân ảnh nam nữ vào trong.




Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK