- Hay cho câu vĩnh viễn thiếu niên…
Chu Diễm cười lắc đầu, sau khi thở dài sườn sượt liền phất tay thổi bay Địch Vân ra khỏi bí cảnh.
Lúc Địch Vân hiện ra ở bên ngoài, trong tay không hiểu từ bao giờ đã xuất hiện một giọt chân huyết màu trắng bạc, từ nó tỏa ra khí tức cuồng bạo khó lòng diễn tả, giống như nó là hóa thân của một con bạch hổ chúa tể muôn thú, chỉ vì ngủ say nên giấu mình vào trong giọt chân huyết này.
- Ta thắng rồi!
Địch Vân khẽ thì thào. Mặc dù y vốn dĩ là người luôn trấn định nhưng cũng không khỏi nảy sinh cảm giác vui vẻ trong lòng. Nói gì thì nói, đây cũng là chiến thắng đầu tay của y trên con người tu đạo. Chẳng những vậy, người mà y thắng chính là một cường giả thời cổ. Dĩ nhiên, đây là thắng trong tình huống ông ta tự phong bế tu vi, tỷ đấu trí lực một cách công bằng, chứ ở trạng thái bình thường, dù một vạn Địch Vân hợp lại cũng chẳng khác gì đám kiến hôi, khẽ miết tay là chết toàn bộ.
Độc Nhãn Kê biểu tình cực kỳ sửng sốt:
- Ngươi vậy mà thắng được cửa ải của Thần Hổ nhất mạch ta, còn là cửa trí, độ khó của nó so với cửa tâm còn gấp nhiều lần.
Địch Vân đáp:
- May mắn mà thôi! Ngoài ta ra, còn ai thành công không, đại ca đâu rồi?
Độc Nhãn Kê nói:
- Ta chưa thấy ai ra ngoài cả, toàn bộ bặt vô âm tín, hy vọng là sẽ bình thường.
Đoạn nó nhìn giọt chân huyết trong lòng bàn tay Địch Vân bằng ánh mắt nóng bỏng. Dù là nó đã từng đi theo Bá Luân tung hoành thái cổ, nhưng thực chất những thứ chân huyết đẳng cấp cực cao của hào kiệt yêu tộc lại rất ít gặp được, vậy nên trong thâm tâm đối với loại thần vật này luôn thèm khát không thôi.
- Có thể cho ta nhìn nó kỹ một chút không?
Độc Nhãn Kê liếm môi không ngừng, nhưng Địch Vân vô cùng nhạy cảm, liền lắc đầu nắm chặt giọt thần huyết này lại.
- Đừng làm loạn! Đây là chân huyết dùng để phá vỡ đại trận cứu Lưu Tông tiền bối ra ngoài. Không thể lãng phí được!
Dù y nói vậy rồi nhưng con gà chột mắt này vẫn không bỏ cuộc, liên tục đi vòng vòng quanh người Địch Vân, buông lời dụ hoặc:
- Ngươi cứ bảo ngươi thất bại trong cửa ải, không đoạt được chân huyết. Ta không nói, ngươi không nói, làm gì có ai phát hiện ra bí mật này. Ngươi toàn thân tàn phế, mắt lại bị mù, chỉ có sử dụng chân huyết của Bạch Hổ mới có thể phục hồi. Ngươi một nửa, ta một nửa, ai cũng có lợi mà?