Im lặng!
Sau một quyền này của Độc Cô Minh, toàn trường im lặng như tờ!
Ngoài tiếng sóng biển vỗ rì rào và cổ thú ngụp lặn ra thì chẳng còn bất cứ tiếng động nào phát ra từ gần năm ngàn tu sĩ và mười mấy tu sĩ Ứng Kiếp kia nữa.
Bọn họ đứng ngây ra như phỗng, gương mặt cứng đờ, từ tận đáy lòng dâng lên một loại cảm giác sợ hãi xen lẫn kính phục.
Không sợ hãi sao được khi bản thân đang từ vị thế thợ săn đột nhiên trở thành con mồi, bị con mồi tưởng như yếu ớt không chịu nổi một kích giết ngược trở lại.
Không kính phục sao được khi lần đầu tiên bọn họ được chứng kiến có một thiên tài nhân tộc xuất chúng đến thế, vượt qua cả Vương Thần cách đây mấy năm. Thậm chí trên người có tới bốn đường lối tu luyện đều gần như đạt đến hoàn mỹ, bao gồm đạo vận, thể chất, lực đạo và đấu pháp.
Chính loại ưu thế này đã giúp cho hắn ta giết tu sĩ Ứng Kiếp của thế hệ trước dễ như giết gà, cứ đắc thủ, đòn đánh trúng đích liền dễ dàng hạ sát đối phương, bất chấp việc thua sút gần một đại cảnh giới. Mặc dù không thể phủ nhận hắn cũng có dùng mưu mẹo, gài bẫy hai tu sĩ Ứng Kiếp vừa bị giết, nhất là tu sĩ Ứng Kiếp trung kỳ vừa rồi. Nếu giao chiến trực diện một đối một với lão, hắn chắc chắn đại bại. Thậm chí, dưới tình hình bị cả ngàn người truy đuổi, phần thắng của hắn thấp đến mức gần bằng không. Đến cả người lạc quan nhất e rằng cũng không thể đặt niềm tin vào hắn.
Nhưng vì sao hắn lại có thể lật ngược tình thế, không hề bị Vọng Nguyệt hung tàn kia cắn nuốt mà lại từ trong miệng nó lao ra, giết ngược trở lại được?
Quay lại khoảng thời gian trước đây mười nhịp thở, khoảnh khắc Độc Cô Minh sắp sửa bị Vọng Nguyệt nuốt chửng vào bụng thì từ nơi xa xôi, cụ thể là Bắc vực Di địa cổ nhân giới, phàm thể đang ngồi xếp trong một góc kín ở biệt tự long tộc đột nhiên nhắm nghiền mắt lại. Cùng lúc viên yêu đan trong khổ hải phàm thể xoay tròn liên tục, tản mác ra hơi thở chấn nhiếp toàn bộ yêu tộc thuộc về Yêu tổ.
Đạo thể ở Lạc giới cũng làm theo tương tự, hai mắt khẽ khép hờ, tạm thời buông lỏng toàn bộ tu vi, tập trung cảm thụ hơi thở mà phàm thể tạo thành.
Đạo thể thông qua cảm nhận loại hơi thở này để tự ngưng tụ thành một loại thần thái và khí thế đặc biệt trong nhãn châu của mình.