"Ai?" Thẩm Khanh Nguyệt lập tức hỏi.
Lâm Vũ vừa vui vừa bưồn cười nói: “Ngoài Diêm Thiền thì còn có thể là ai nữa?”
"Diêm Thiền?"
'Thẩm Khanh Nguyệt hơi khựng lại, ngơ ngác nhìn Lâm Vũ.
"Chắc chắn là cô ta!"
Lâm Vũ kiên định nói: "Trước đó, anh còn đang thắc mắc, không phải chỉ là đầu tư vào một công ty hay sao? Tại sao lại phải thần bí như vậy? Vừa rồi nghe em nói như vậy, đột nhiên anh đã hiểu ra."
'Thẩm Khanh Nguyệt chết lặng, hồi lâu không nói nên lời.
Một lúc lâu sau, cô lắc đầu cười khổ: “Cô ta đang tuyên chiến với em sao? Rõ ràng đang muốn nói với em rằng cô ta không chỉ muốn cướp khách hàng của em
mà còn muốn cướp cả người đàn ông của em.”
Nếu người đứng sau hỗ trợ tài chính cho Hải Nhuận là Diêm Thiền thì tất cả những điều này đều có thể lý giải được.
Chỉ là vì muốn tuyên chiến với cô, Diêm Thiền cũng đã chỉ rất nhiều tiền.
“Những gì có thể cướp thì cô ta có thể cướp được, những gì không thể cướp, cô ta vĩnh viễn không thể cướp được.” Lâm Vũ nhìn Thẩm Khanh Nguyệt trấn án rồi hỏi: “Hôm nay là ngày bao nhiêu?
“Ngày 23.” Thẩm Khanh Nguyệt đáp.
"Nhanh như vậy sao?”
Lâm Vũ xoa xoa trán, cười khổ nói: "Nếu không có gì bất ngờ, ngày kia chúng †a có thể gặp được Diêm Thiền rồi!"
Mười tám ngày trôi qua quá nhanh!
Trong chớp mắt, lệnh cấm túc của Diêm Thiền sắp được dỡ bỏ rồi.
Đánh giá từ hành động hiện tại của Diêm Thiền, hắn sợ mình sẽ phải đau đầu. Thấy dáng vẻ đau đầu đó của Lâm Vũ, Thẩm Khanh Nguyệt không nhịn được
cười, hỏi: "Hiện tại chúng ta đã biết người đứng sau hỗ trợ tài chính cho Hải Nhuận là Diêm Thiền, anh định làm gì?"
"Đơn giản!"
Hắn lấy điện thoại di động ra, bấm số, nghiến răng nghiến lợi nói: "Lập tức niêm phong điện tử Hải Nhuận! Không có lý do!"
"Á?" Thẩm Khanh Nguyệt kinh ngạc nhìn Lâm Vũ: "Như vậy không ổn lắm?” "Không ổn cái rắm!"
Lâm Vũ cúp điện thoại, hiếm khi hản chửi bậy trước mặt cô, cay đắng nói: “Đối với Diêm Thiền, nếu em cho cô ta cơ hội, cô ta sẽ được đằng chân lân đằng đầu! Hơn nữa, có lẽ cô ta đã phái người tới giở trò với lô hàng của bọn em, vẫn không cho anh niêm phong công ty của cô ta sao?”
Hắn cũng hiểu mục đích của Diêm Thiền khi làm việc này nhưng không được thể vì vậy mà làm bừa. Bây giờ lệnh cấm túc của cô ta còn chưa bị dỡ bỏ mà đã kiếm chuyện.
Nếu không cho cô ta một bài học, khi lệnh cấm túc được dỡ bỏ, không biết cô †a còn làm ra chuyện gì nữa?
Nếu anh làm như vậy, em sợ cô tìm tới
'Thẩm Khanh Nguyệt bất lực nhìn hắn anh sẽ càng khiến anh đau đầu hơn.”
"Em cho rằng nếu anh không làm vậy thì cô ta sẽ không khiến anh đau đầu sao?" Lâm Vũ trợn mắt nhìn cô: "Bỏ đi, bây giờ anh nói với em những điều này cũng vô dụng, đợi khi em gặp cô ta rồi sẽ biết cô ta rắc rối đến mức nào."
Thẩm Khanh Nguyệt che miệng cười, cũng không tranh luận với hắn vấn đề này nữa, cô nói thêm: “Mặc dù anh đã niêm phong Hải Nhuận, nhưng chuyện xảy. ra lần này cũng nhắc nhở em rằng lần này là Hải Nhuận, lần sau không biết sẽ là ai! Tiếp theo, em cũng dự định nhập vào một số thiết bị tiên tiến hơn để nâng cao chất lượng và tìm cách giảm chỉ phí."
Suy nghĩ kỹ càng, Thẩm Khanh Nguyệt cảm thấy mình cũng nên cảm ơn Diêm Thiền.
Nếu không có việc làm này của Diêm Thiền, có lẽ cô đã không nhận ra rằng tình hình của công ty lại nghiêm trọng đến thế.
Những năm qua, hoàn cảnh của nhà họ Thẩm càng ngày càng tệ, nghèo rớt mồng tơi, tư duy của cô đã có chút rập khuôn. Tuy tài khoản của công ty có đủ
dòng tiền nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đến việc nâng cấp thiết bị của công ty.
Nếu không nâng cấp, cuối cùng sẽ bị thị trường loại bỏ! Đây là bài học quan trọng nhất Diêm Thiền đã dạy cô!
"Chuyện của công ty em cứ việc xử lý, anh sẽ không can thiệp." Lâm Vũ khẽ gật đầu nói: "Nhưng cá nhân anh đề nghị, chuyện này có thể hoãn lại hai ngày."
“Trì hoãn hai ngày?” Thẩm Khanh Nguyệt nghỉ hoặc hỏi: “Tại sao?” Lâm Vũ nhếch khóe miệng lên hỏi: "Mua thiết bị hay mua công ty nhanh hơn?”
'Thẩm Khanh Nguyệt sửng sốt. Suy nghĩ một hồi, cô kinh ngạc nhìn Lâm Vũ.
Lâm Vũ vừa vui vừa bưồn cười nói: “Ngoài Diêm Thiền thì còn có thể là ai nữa?”
"Diêm Thiền?"
'Thẩm Khanh Nguyệt hơi khựng lại, ngơ ngác nhìn Lâm Vũ.
"Chắc chắn là cô ta!"
Lâm Vũ kiên định nói: "Trước đó, anh còn đang thắc mắc, không phải chỉ là đầu tư vào một công ty hay sao? Tại sao lại phải thần bí như vậy? Vừa rồi nghe em nói như vậy, đột nhiên anh đã hiểu ra."
'Thẩm Khanh Nguyệt chết lặng, hồi lâu không nói nên lời.
Một lúc lâu sau, cô lắc đầu cười khổ: “Cô ta đang tuyên chiến với em sao? Rõ ràng đang muốn nói với em rằng cô ta không chỉ muốn cướp khách hàng của em
mà còn muốn cướp cả người đàn ông của em.”
Nếu người đứng sau hỗ trợ tài chính cho Hải Nhuận là Diêm Thiền thì tất cả những điều này đều có thể lý giải được.
Chỉ là vì muốn tuyên chiến với cô, Diêm Thiền cũng đã chỉ rất nhiều tiền.
“Những gì có thể cướp thì cô ta có thể cướp được, những gì không thể cướp, cô ta vĩnh viễn không thể cướp được.” Lâm Vũ nhìn Thẩm Khanh Nguyệt trấn án rồi hỏi: “Hôm nay là ngày bao nhiêu?
“Ngày 23.” Thẩm Khanh Nguyệt đáp.
"Nhanh như vậy sao?”
Lâm Vũ xoa xoa trán, cười khổ nói: "Nếu không có gì bất ngờ, ngày kia chúng †a có thể gặp được Diêm Thiền rồi!"
Mười tám ngày trôi qua quá nhanh!
Trong chớp mắt, lệnh cấm túc của Diêm Thiền sắp được dỡ bỏ rồi.
Đánh giá từ hành động hiện tại của Diêm Thiền, hắn sợ mình sẽ phải đau đầu. Thấy dáng vẻ đau đầu đó của Lâm Vũ, Thẩm Khanh Nguyệt không nhịn được
cười, hỏi: "Hiện tại chúng ta đã biết người đứng sau hỗ trợ tài chính cho Hải Nhuận là Diêm Thiền, anh định làm gì?"
"Đơn giản!"
Hắn lấy điện thoại di động ra, bấm số, nghiến răng nghiến lợi nói: "Lập tức niêm phong điện tử Hải Nhuận! Không có lý do!"
"Á?" Thẩm Khanh Nguyệt kinh ngạc nhìn Lâm Vũ: "Như vậy không ổn lắm?” "Không ổn cái rắm!"
Lâm Vũ cúp điện thoại, hiếm khi hản chửi bậy trước mặt cô, cay đắng nói: “Đối với Diêm Thiền, nếu em cho cô ta cơ hội, cô ta sẽ được đằng chân lân đằng đầu! Hơn nữa, có lẽ cô ta đã phái người tới giở trò với lô hàng của bọn em, vẫn không cho anh niêm phong công ty của cô ta sao?”
Hắn cũng hiểu mục đích của Diêm Thiền khi làm việc này nhưng không được thể vì vậy mà làm bừa. Bây giờ lệnh cấm túc của cô ta còn chưa bị dỡ bỏ mà đã kiếm chuyện.
Nếu không cho cô ta một bài học, khi lệnh cấm túc được dỡ bỏ, không biết cô †a còn làm ra chuyện gì nữa?
Nếu anh làm như vậy, em sợ cô tìm tới
'Thẩm Khanh Nguyệt bất lực nhìn hắn anh sẽ càng khiến anh đau đầu hơn.”
"Em cho rằng nếu anh không làm vậy thì cô ta sẽ không khiến anh đau đầu sao?" Lâm Vũ trợn mắt nhìn cô: "Bỏ đi, bây giờ anh nói với em những điều này cũng vô dụng, đợi khi em gặp cô ta rồi sẽ biết cô ta rắc rối đến mức nào."
Thẩm Khanh Nguyệt che miệng cười, cũng không tranh luận với hắn vấn đề này nữa, cô nói thêm: “Mặc dù anh đã niêm phong Hải Nhuận, nhưng chuyện xảy. ra lần này cũng nhắc nhở em rằng lần này là Hải Nhuận, lần sau không biết sẽ là ai! Tiếp theo, em cũng dự định nhập vào một số thiết bị tiên tiến hơn để nâng cao chất lượng và tìm cách giảm chỉ phí."
Suy nghĩ kỹ càng, Thẩm Khanh Nguyệt cảm thấy mình cũng nên cảm ơn Diêm Thiền.
Nếu không có việc làm này của Diêm Thiền, có lẽ cô đã không nhận ra rằng tình hình của công ty lại nghiêm trọng đến thế.
Những năm qua, hoàn cảnh của nhà họ Thẩm càng ngày càng tệ, nghèo rớt mồng tơi, tư duy của cô đã có chút rập khuôn. Tuy tài khoản của công ty có đủ
dòng tiền nhưng cô chưa bao giờ nghĩ đến việc nâng cấp thiết bị của công ty.
Nếu không nâng cấp, cuối cùng sẽ bị thị trường loại bỏ! Đây là bài học quan trọng nhất Diêm Thiền đã dạy cô!
"Chuyện của công ty em cứ việc xử lý, anh sẽ không can thiệp." Lâm Vũ khẽ gật đầu nói: "Nhưng cá nhân anh đề nghị, chuyện này có thể hoãn lại hai ngày."
“Trì hoãn hai ngày?” Thẩm Khanh Nguyệt nghỉ hoặc hỏi: “Tại sao?” Lâm Vũ nhếch khóe miệng lên hỏi: "Mua thiết bị hay mua công ty nhanh hơn?”
'Thẩm Khanh Nguyệt sửng sốt. Suy nghĩ một hồi, cô kinh ngạc nhìn Lâm Vũ.