Mục lục
[Dịch] Thế Giới Hoàn Mỹ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thạch Hạo nắm chặt nắm đấm tới mức các đốt ngón tay đều trắng bệch, bởi vì, tàn tiên quá khinh người!

Hiển nhiên, tàn tiên không hề để hắn vào mắt, lúc quyết định sống chết của hắn thì cũng chẳng thèm liếc nhìn một cái mà chỉ thương lượng với sinh linh của Ngũ Hành sơn kia.

Chiến xa màu bạc đứng trước Ngũ Hành sơn, tấm rèm che phía trước sớm đã được vén cao, tàn tiên rất coi trọng sinh linh phía trên kia.

"Đây chính là sự nhượng bộ cuối cùng của ta, có can đảm chống đối cũng như mạo phạm thì đương nhiên phải chấp nhận trả cái giá cực lớn, lưu hắn một cái mệnh tàn đã xem như ban ơn lắm rồi." Từ bên trong chiến xa truyền tới lời nói của tàn tiên.

Xa xa, tờ pháp chỉ phát sáng, cổ việt nổ vang đại diện cho ý chí của một vị tàn tiên khác!

Keeng!

Nhưng vào lúc này, điện đồng với vô số gỉ sắt thu nhỏ lại, nó hóa thành bằng nắm tay tiến vào trong chiến xa màu bạc và xuất hiện bên trên bàn tay của tàn tiên.

Bầu không khí trở nên sốt sắng, một lời không hợp sẽ có thể bùng phát đại chiến!

Bởi vì, tuy rằng hai bên đang giằng co chưa ra tay thế nhưng đều giữ vững chính kiến của riêng mình, nếu như không ai nhường ai, không thể thỏa hiệp thì cũng chỉ có một trận chiến mà thôi.

"Để ta tới xem thế nào." Sinh linh trên Ngũ Hành sơn lên tiếng.

Tám con Thiên mã hí vang, móng vuốt to lướn giẫm nát hư không kéo chiến xa màu bạc đi tới cuối chân trời.

Một đại lộ kim quang nối liền tới Ngũ Hành sơn để tiếp dẫn Thạch Hạo trở về và tới phụ cận sinh linh kia.

Thạch Hạo không phản kháng chút nào, bởi vì, sinh linh của Ngũ Hành sơn muốn bảo vệ hắn và thái độ đối lập với tàn tiên.

"Ồ!"

Sinh linh trên Ngũ Hành sơn âm thầm kinh hãi, nó mở ra tiên nhãn rồi một tay nắm lấy Thạch Hạo, hắn sinh ra được cảm ứng gì đó, nởi vì khoảng cách quá gần nên có một số việc không cách nào che giấu nổi người có cảnh giới như này.

Một chùm lửa đang ngủ đông ở thể nội Thạch Hạo!

Mặc cho chùm lửa kia đã phân tán ẩn núp trong máu thịt hắn, thế nhưng vẫn bị sinh linh này phát hiện.

Khi nhân vật ở cấp số này nắm chặt cánh tay của tu sĩ thuộc lĩnh vực Nhân đạo thì tất nhiên sẽ trông được rõ ràng, có thể hiểu rõ một vài bí mật ở thể nội của người này.

Nhưng mà, sinh linh trên Ngũ Hành sơn vô cùng thất kinh thế nhưng không hề thể hiện mảy may chút nào, nhìn bề ngoài đầy bình tĩnh và thản nhiên như không.

Hắn âm thầm truyền âm giao lưu với Thạch Hạo.

"Tàn tiên rất kiêng kỵ ta, hắn sẽ không giết ngươi thế nhưng lại muốn phế bỏ ngươi."

Thạch Hạo nghe vậy thì gật đầu, biểu thị biết rõ.

"Nhưng mà, cũng không phải là không thể xoay chuyển được, bên trong cơ thể ngươi có một ngọn lửa và để nó phối hợp với ta, rất có thể sẽ giúp ngươi né tránh được tai nạn này." Sinh linh kia nói.

Thạch Hạo thở dài, Chân Tiên ra tay thì há có thể tránh thoát dễ dàng như thế chứ, nhất định sẽ là một kiếp nạn sinh tử.

Nếu như tàn tiên tát một cú thì dù cho sinh linh của Ngũ Hành sơn này giúp hắn chống đỡ thì rất có thể sẽ nổ tung ở giữa cú va chạm của hai đại cường giả này, trở thành một chùm mưa máu ngay.

Sinh linh của Ngũ Hành sơn nhìn về phía trước và nhìn về phía tàn tiên, nói: "Mặc dù ta có thể giúp hắn một tay, thế nhưng khi ngươi tiến công thì hắn cũng không tài nào chịu nổi được, không thể sống sót được."

"Ta đã nói rồi, sẽ không giết hắn, chỉ triển khai một tiểu thuật với hắn mà thôi, đảm bảo sẽ lưu lại tính mạng cho hắn." Âm thanh từ bên trong chiến xa màu bạc truyền ra.

"Được rồi, ta sẽ gia trì lên người hắn một màn ánh sáng thần thánh, sau đó cứ mặc cho số phận vậy." Sinh linh trên Ngũ Hành sơn nói thế.

Ầm ầm, hắn động thủ, một tầng ánh sáng bao phủ bên ngoài cơ thể của Thạch Hạo tựa như là một vòng thần hoàn óng ánh, cả người trở nên rực rỡ xán lạn.

"Nhớ kỹ lời nói của mình, cấm không được giết chết." Sinh linh của Ngũ Hành sơn nhắc nhở lần cuối cùng.

"Được, ngươi cứ yên tâm." Tàn tiên đáp ứng.

Trong lúc này Thạch Hạo chẳng hề nói lời nào, từ đầu tới cuối vẫn luôn duy trì trầm mặc, hắn được đưa xuống Ngũ Hành sơn và đứng yên lặng trong hư không.

Thực lực không bằng người nên hắn không có lời nào để nói cả, tàn tiên đánh tới và hắn cảm nhận được sự nhỏ bé của bản thân, nhất định phải đặt chân vào lĩnh vực Tiên đạo mới được.

Nhưng mà, nói thì rất dễ!

"Ha ha..." Tàn tiên nở nụ cười bình thản và hiền hòa, thế nhưng khi vào trong tai của Thạch Hạo lại vô cùng chói tai.

Tàn tiên sắp ra tay rồi, quá càn rỡ, đây là sự sỉ nhục, từ trong tiếng cười của hắn đủ để nhận ra được, hắn chẳng hề để Thạch Hạo vào mắt.

Trong mắt tàn tiên, hiện giờ ra tay cũng giống y như xử quyết một con chó con mèo vậy.

Lúc này, chiến xa màu bạc bồng bềnh và từ bên trong lao ra một cánh tay màu bạc được chiến y bóng lưỡng bao quanh, lần đầu tiên hắn lộ ra hình thể.

Đó là một cánh tay nhân loại, hắn chỉ khẩy nhẹ một cái thì ánh bạc hừng hực chiếu sáng cả vực ngoại, chấn động cả thế gian.

Gợn sóng bàng bạc lưu chuyển thế nhưng nhanh chóng được thu liễm lại, chỉ có một vệt lưu quang màu bạc lao về phía Thạch Hạo hòng phá tan tiến vào thể nội của hắn.

Keeng!

Bên ngoài cơ thể của Thạch Hạo có màn ánh sáng hộ thể óng ánh kia, đó chính là sinh linh trên Ngũ Hành sơn bố trí bảo vệ cơ thể cho Thạch Hạo, khiến hắn không bị ăn mòn.

Thế nhưng, rất nhanh sau đó thì sinh linh trên Ngũ Hành sơn biến sắc và giật nảy mình.

Thạch Hạo cũng thay đổi sắc mặt, chỉ vừa mới bắt đầu mà màn ánh sáng bảo vệ bên ngoài cơ thể của hắn như muốn bị xuyên thủng, tất cả những thứ được sinh linh trên Ngũ Hành sơn bố trí đều mất đi hiệu lực trước vệt lưu quang này.

Ầm ầm!

Một lát sau, vòng thần hoàn bên ngoài cơ thể Thạch Hạo rung lắc dữ dội rồi phát ra ánh sáng chói mắt, dù gì cũng là sức mạnh Tiên đạo thế nhưng đang bị ăn mòn.

Nhưng, tiếp đó màn ánh sáng cũng không có sụp đổ, chỉ là một tia ánh sáng bạc đã đột phá được vào trong, không thể nào phòng ngự hoàn toàn được.

Một tia u quang tiến vào thể nội của Thạch Hạo khiến cả người rung lên bần bật.

Cũng trong lúc đó, sinh linh của Ngũ Hành sơn có cảm ứng nên lập tức chấn động, ngay cả hắn cũng không thể ngờ tới việc sẽ có kết quả như vầy.

Bởi vì, dưới cái nhìn của hắn thì màn ánh sáng của mình hẳn có thể ngăn trở thủ đoạn của đối phương, dù cho thật sự có thể đột phá tiến vào trong thì thể nội của thiếu niên kia cũng có bí mật và có thể chống đỡ được.

Nhưng, hiện tại hắn lại biến sắc mặt đầy tức giận, còn có chút lo lắng cùng khiếp sợ.

"Không ngờ lại là nó, nguyền rủa khó giải ngày xưa!" Sinh linh trên Ngũ Hành sơn lên tiếng, hắn mang vẻ ảo não cũng như bất đắc dĩ, lời nguyền này vô cùng đáng sợ.

"Chiết Tiên chú đã biến mất lâu như vậy rồi, không ngờ giờ lại xuất hiện trên thế gian." Sinh linh trên Ngũ Hành sơn thở dài, không có chút biện pháp nào cả.

Chiết Tiên chú, đây được cho là một loại nguyền rủa có thể giết chết cả Tiên, có thể nói, một khi trúng phải thì không thể nào hóa giải được, vô cùng ác độc.

Sau khi trúng chú này thì một thân đạo hạnh đều bị chém bay, pháp lực từ từ biến mất trong vô hình, có thể phế bỏ cả một tên Chân Tiên đang sống khỏe mạnh và khiến hắn phải hóa thành phàm nhân.

Cho nên, khi đề cập tới món nguyền rủa này thì phàm những ai hiểu rõ sẽ không thể không biến sắc.

Dù cho ở niên đại Tiên cổ thì loại lời nguyền này cũng khiến người sợ hãi, nhưng, thứ này rất ít khi xuất hiện, hơn một kỷ nguyên vừa rồi có người cho rằng nó đã thất truyền rồi chứ.

Ai có thể ngờ tới, vị tàn tiên trước mắt này lại có thể khai!

"Ngươi quá ác độc rồi đó!" Sinh linh trên Ngũ Hành sơn nói, lắc lắc đầu hóa thành một vệt ánh sáng biến mất trên ngọn núi kia, bởi vì hắn cảm thấy hết thảy đều đã chết thúc.

Loại nguyền rủa này không quan tâm tới pháp lực, không sợ phù văn Tiên đạo, có thể xuyên qua tất cả, đây cũng chính là nguyên nhân nó có thể nháy mắt xuyên thủng màn ánh sáng bảo vệ Thạch Hạo.

Ngày xưa, cũng chỉ có Tiên vương mới có thể chống lại lời nguyên này, nếuk hông đừng có đùa, không có ý nghĩa gì!

"Uhm, ngươi có thời gian một tháng, cố gắng tận hưởng cảm giác phi thiên độn địa, lạc thú của tu sĩ đi, sau này dù cho muốn nhìn núi xem sông cũng có chút phiền phức đó."

Tàn tiên lên tiếng, rất là đơn giản, cứ vậy mà kết thúc!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Trịnh Thanh Hùng
10 Tháng bảy, 2020 15:30
Full là convert. Còn phải dịch nữa mà
Hieu Le
07 Tháng bảy, 2020 17:48
khúc đầu đọc giống Thế Giới Động Vật
Twed
03 Tháng bảy, 2020 23:57
lúc còn nhỏ ánh mắt vô tội rồi thật thà chất phát đến đâu lớn hơn chút quậy kinh khủng. ko bik nó học ở đâu nhỉ..
ronkute
01 Tháng bảy, 2020 13:47
Tks bác, để mình bổ sung
Bao Vo
01 Tháng bảy, 2020 13:22
Truyện full rùi mà
Max diep
18 Tháng sáu, 2020 20:01
Ad ơi, thiếu chương 857
Hieu Le
16 Tháng sáu, 2020 09:46
ixvxx. ,,2
Hieu Le
27 Tháng năm, 2020 13:26
Thạch Hạo luyện chế Hoang Tháp ở chương nào vậy nhỉ các đạo hữu
Hieu Le
27 Tháng năm, 2020 13:23
thời đại thần thoại là thời đại có 9 thiên tôn sáng tạo ra cửu bí đấy, còn loạn cổ là thời đại của Hạo mà
Nguyễn Văn Chiến
22 Tháng năm, 2020 14:43
sao thằng này lớn 1 tí tính nó lại càng quái. càng nghịch vậy
ronkute
20 Tháng năm, 2020 06:30
Dạo này bận quá, k lên chương đc :(((
Phạm Đình Quỳnh
19 Tháng năm, 2020 17:09
Chờ bản mới nhất.
Danh Vô
07 Tháng năm, 2020 13:11
Lót dép chờ ae dịch giả up chương mới từng ngày :)))
Nguyễn Phúc
26 Tháng tư, 2020 22:56
Cảm ơn ae dịch giả đã dịch truyện.
Trịnh Thanh Hùng
26 Tháng tư, 2020 04:40
Truyện thì hay lôi cuốn. Mỗi tội thế giới rộng quá. Hạ giới tám vực. Thượng giới 3000 châu. Cửu thiên thập địa. Dị vực. Tiên vực. Giới hải. Cái nào cũng bao la bát ngát. Mơ hồ quá.
Trịnh Thanh Hùng
26 Tháng tư, 2020 04:38
Tôi chỉ thích đọc loại này. Độc đoán vạn cổ. Truyện hay và lôi cuốn. Có điều cha thần đông sáng tạo thế giới quá rộng lớn. Có quá nhiều thế giới tồn tại. Hạ giới tám vực. 3000 châu. Cửu thiên thập địa. Dị vực. Tiên vực. Giới hải. Mà thế giới nào cũng quá rộng lớn khiến ng đọc mơ hồ quá.
Hieu Le
25 Tháng tư, 2020 22:51
Mấy bố cứ bảo buff mà t thấy từ đoạn Bảy thần tuy không thua nhưng cũng nữa chết nữa sống. Tác đã muốn lập một nhân vật độc đoán vạn cổ để so sánh với main hay truyện sau mà cứ kêu buff :))
Hieu Le
25 Tháng tư, 2020 22:46
Thần Thoại là sau cùng mà mấy ông. Thời Đại Thần Thoại xong là tới thời đại của Thánh Khư. mạch truyện là Đế Lạc, Tiên Cổ, Thái Cổ, Thượng Cổ, Hoang Cổ, rồi nhiều kỷ nguyên nữa. Cái loạn cổ vẫn chưa nhớ được nằm ở giai đoạn nào
Hieu Le
25 Tháng tư, 2020 22:41
tôi cũng vậy. Lúc đọc độc chiến bảy thần khóc một lần. Lúc ở Biên Hoang bị giao cho dị vực khóc 1 lần. lúc lên Tiên Đế t lại khóc. mẹ kiếp thần đông
Lệ Thủy Thiên Tường
25 Tháng tư, 2020 20:40
chuẩn bn, không nói rõ mọi thứ bn ạ, mỗi khi sang cái ms thì kiểu chỉ tăng cường giả chứ k thay đổi nhìu lắm, khá mơ hồ, theo mk nghĩ khi sang một chỗ mới tác nên thêm nhiều tính năng ( với cả tác đổi nhanh quá k kịp thích ứng ) giống Đấu La Đại Lục ý bn, p2_ thì tăng hồn đạo khí, p3_tăng cơ giáp + Đấu khải + Hồn Linh, p4 tăng các hành tinh, có nhiều Thần cấp, công nghệ đổi mới, có tinh tế chỉ huy hệ, quan chỉ huy chiến hạm, tinh tế chiến cơ Dù sao truyện cx rất hay, cảm ơn nhóm dịch
Trịnh Thanh Hùng
25 Tháng tư, 2020 15:33
Truyện này của thằng cha Thần Đông sáng tạo thế giới to và rộng lớn quá khiến người đọc khá mơ hồ. Hạ giới tám vực đã kêu rộng lớn vô ngần rồi thì lại bị thượng giới 3000 châu khinh thường là lao tù. Rồi 3000 châu thì lại bị tu sĩ cửu thiên thập địa khinh thường tiếp. Rồi 9 đất 10 trời thì lại bị tu sĩ dị vực các kiểu khinh thường. Xong giờ lại đẻ ra thêm tiên vực lại rộng lớn các kiểu khinh thường nữa. Truyện thì hay mà thế giới thì hại não.
Danh Vô
24 Tháng tư, 2020 15:31
Gắng dịch xong truyện này anh em ơi. Cám ơn ae dịch giả nhé !
Hieu Le
21 Tháng tư, 2020 23:12
tôi cũng thế ông ơi :((
Trịnh Thanh Hùng
19 Tháng tư, 2020 00:30
Bên đấy là convert ông ơi
Lê Tuấn Đại
17 Tháng tư, 2020 17:37
Bộ này bên truyenfull dịch hoàn thành r cơ mà dịch không có tâm , bên này dịch có tâm cơ mà lâu vãi ra không ra chap mới
BÌNH LUẬN FACEBOOK