"Ngươi đang nói ai đó hả?!" Một chàng trai tóc xanh đứng dưới đài trừng mắt vỗ bàn đứng dậy.
"Nói ngươi đó, lông xanh, có dám chiến một trận chứng tỏ bản thân không, bản Đế sẽ dạy dỗ ngươi làm người." Thạch Hạo lộ vẻ phấn khởi, khí thế duy ngã độc tôn.
Ông nội ngươi chứ, sinh linh kia tức giận vô cùng, không hiểu sao mình lại có bí danh là lông xanh, tất cả mọi người đều là người có thân phận, trở thành Chí Tôn không hề dễ chút nào, ai mà không nghiêm túc chứ? Dù là tên gọi cũng phải nhã nhặn hoặc vô cùng thần võ.
Tên khốn này mở miệng là lông vàng lông xanh, ai mà chịu được chứ.
Không trách vì sao Kim Húc lại căm tức và giết thẳng vào sân thi đâu như vậy, đều có lý do cả, chàng trai tóc xanh tuy nghĩ như thế nhưng vẫn đứng ngồi không yên.
"Lông xanh, ta đang nói ngươi đó, vừa nãy không phải ngồi dưới kêu gào hùng hổ lắm mà, ngon lên đánh một trận, bản Đế một tay cũng đủ trấn áp ngươi rồi, kết thúc một giai thoại cực đẹp, một ngày đánh bại lông vàng lông xanh, đúng rồi, chút nữa còn có lông trắng lông tím lông đen nữa chứ!" Thạch Hạo phấn khởi nói.
Đám người bên dưới không cách nào bình tĩnh đuọc.
Trong đó, có một ít tu sĩ tóc bạc, tóc tím tóc đen tái mặt, rất muốn tiến lên sân thi đấu và trấn áp cũng như thuấn sát hắn trong nháy mắt.
Tên khốn này quá đáng ghét, một đám người đứng ngồi không yên.
Thạch Hạo tới Tiên vực này cũng sẽ không nghĩ tới việc hạ thấp bản thân nuốt giận vào bụng, nếu như bốn lão yêu quái kia đã nói rõ mọi chuyện thì hắn cũng chẳng cần lo lắng điều gì.
Dù cho ở đây có cúi đầu từ bỏ tôn nghiêm thì sẽ đạt được sự tôn kính từ người khác ư, đó là chuyện không thể, xin lỗi người khác không bằng cứ vui cười tức giận chửi bới cho xong.
Hiện giờ hắn đang giả ngây giả ngô thế nhưng sẽ không tự làm oan chính mình, thấy ai căm tức mình, ai căm thù mình thì sẽ phản kích ngay.
"Để ta lên chiến với ngươi một trận!" Quả nhiên, chàng trai tóc xanh không thể giữ bình tĩnh được nữa, đứng lên tiến vào trong sân thi đấu.
"Chờ tí, ngươi có Tiên nguyên chớ, bản Đế không chém quỷ nghèo, luôn luôn nhân từ." Thạch Hạo hét lớn ngăn cản hắn lại.
Mấy người khác chửi rủa, nhân từ nữa chứ, rõ ràng là tham lam, là tham tài, nhìn chằm chằm túi tiền của người khác.
"Ngươi..." Chàng trai tóc xanh chỉ hắn, thật sự không cách nào kiềm chế được nữa.
"Tóc vàng, đừng có đi nhanh vậy chứ, để ta kiểm tra xem thử Tiên nguyên ngươi lưu lại có đủ khong đã." Thạch Hạo gọi lại Kim Húc.
Hắn lảo đảo thiếu chút nữa đã té ngã.
Thanh niên tóc xanh lên đài, rầm, lấy ra một đống Tiên nguyên óng ánh vô cùng, có trôi nổi giữa trời cao, có đè lún mặt đất, cực kỳ thần dị, tỏa ra ánh sáng lung linh.
Những Tiên nguyên này tựa như là từng vầng thái dương nhỏ, tỏa ra sinh cơ nồng đậm.
"Nhiều hơn lông vàng một ít, thế nhưng cũng không phải quá nhiều." Thạch Hạo cố gắng gật đầu đồng ý đánh một trân jvới hắn.
Ầm!
Giây phút đó, bên người chàng trai tóc xanh bắn ra từng sợi thần đằng hóa thành từng luồng xích thần đại đạo quấn nhanh tới Thạch Hạo, vừa mới lên sân đã xuất thủ rồi.
"Đến hay lắm!" Thạch Hạo nghênh chiến.
Đây là một cuộc 'long tranh hổ đấu', đại chiến tới hơn chín trăm hiệp thì lòng bàn tay của Thạch Hạo phụt lên thần mang đại đạo đánh bay chàng trai tóc xanh, khiến miệng mũi của hắn đều phun đầy máu tươi, ngã ngửa trên sân thi đấu.
"Ngươi mạnh hơn lông vàng một chút, nhưng nếu so với ta thì lại quá kém, trở lại tu luyện thêm ngàn năm nữa đi!" Thạch Hạo đầu đầy mồ hôi, miệng thở hồng hộc nói.
Một đám người chẳng biết nói gì nữa, thảm hại tới một nước này mà còn ra vẻ, đại chiến hơn chín trăm hiệp mà còn nói mạnh hơn người ta cả một đoạn dài, đúng là dối trá mà.
Bạch Trạch, Tử Côn đều thầm oán, đều cảm thấy tên khốn này chẳng có chút đạo đức gì, là cố ý mà, muốn dụ người khác ra tay mà.
Hai vị Chí Tôn của Ngao gia vẻ mặt cũng chẳng hề dễ chịu chút nào thế nhưng vẫn không hề có ý định nói ra sự thật, chuyện năm đó quá mất mặt.
Rầm, Thạch Hạo cất sạch Tiên nguyên đi.
"Chờ tí, còn có một phần mười của khách sạn Hỗn Độn nữa đó." Ông chủ lên tiếng, hắn ngây dại thiếu chút nữa đã quên đi chuyện chính.
"Ông chủ, động phủ Tiên vương của nhà các ông có bán phòng số một chữ Thiên không, chút nữa ta muốn mua luôn." Thạch Hạo lên tiếng.
Cặp mắt của ông chủ trợn trắng, động phủ Tiên vương dù cho cả tòa Bàn Vương thành này cũng chẳng có mấy căn, có mấy ai có thể mua được?
Những người khác đều cứng họng nhìn chằm chằm hắn, tên khốn này thứ gì cũng dám nói, lại đánh chủ ý vào động phủ Tiên vương luôn.
Chỉ có Trích tiên, Yêu Nguyệt công chúa là giật mình trong lòng vì hiểu rõ tâm ý của hắn, bọn họ nhìn ra được, tuy rằng Thạch Hạo đang giả ngây giả ngô thế nhưng quả thật đang muốn động phủ Tiên vương.
"Nếu không được thì kiếm chỗn khác được, mua luôn một động phủ Chân Tiên thì thế nào? Đương nhiên, tiền đề là ông phải đảm bảo sau khi ta mang xuống hạ giới vẫn có thể sử dụng được nhé, sẽ không bị khôn cạn đó." Thạch Hạo nói thế.
"Người trẻ tuổi, vẫn nên biết hiện tại là như thế nào đi, những thứ này là đồ không bán, bất kỳ một tòa nào cũng đều có giá liên thành, ngươi có biết để chế tạo ra một động phủ Chân Tiên thì cần thu gặt lấy bao nhiêu ngôi sao với sinh cơ bừng bừng, thích hợp cho sinh linh ở lại hay không hả?" Ông chủ vuốt lấy chòm râu cá trê rồi nói thế.
Thạch Hạo thất kinh trong lòng, động phủ Chân Tiên lại tiêu hao lớn như vậy à, chẳng phải là sẽ hủy diệt đi rất nhiều ngôi sao có sinh linh ở lại ư?
Một cái khách sạn nho nhỏ như vầy mà lại quý giá như thế!
Về phần động phủ Tiên vương thì Thạch Hạo khó mà đánh giá nó được tạo nên như thế nào.
"Còn có ai dám chiến một trận với ta không?" Thạch Hạo lớn tiếng hỏi.
Trích tiên, Yêu Nguyệt công chúa đứng bên dưới không thể không cảm thán, đúng là một tên quái vật mà, ở hạ giới đã khuấy nên vô biên phong vân, hiện tại lại tới phiên Tiên vực rồi.
Đồng thời bọn họ cũng nhảy dựng trong lòng một cái, gần đây có lời đồn, vị đại nhân trẻ tuổi của Ngao gia kia đã xảy ra hiềm khích với một vị thần nữ từng rất có thiện cảm, lúc này đang qua lại với Thanh Y, đừng nói vì chuyện này nên Hoang mới xuất hiện nhé?
Hai người nhìn nhau, đều cảm thấy Hoang không phải là người tầm thường, tuyệt đối đừng gây ra sóng lớn gì nhé!
"Để ta lên chiến với nguiơ!" Quả nhiên, bên ngoài sân thi đấu có người không vừa mắt muốn lên đài chiến một trận.
"Chờ tí, để ta nghỉ ngơi chút đã, chiến liền hai trận dù là Tiên vương cũng phải thổ huyết đó!" Thạch Hạo nói khoác không biết ngượng nói thế.
Rất nhiều khinh bỉ, tên khốn này da mặt cũng dày đó chứ, Tiên viên cũng sẽ thổ huyết ư? Tồn tại cấp bậc đó dù cho chinh chiến vô số năm cũng sẽ không cần phải nghỉ ngơi, từng có Tiên vương cái thế huyết chiến tới hơn ngàn năm vẫn đứng sừng sững không chết.
Sau đó không lâu thì cuộc chiến lại tiếp tục, sau một ngàn hiệp thì người kia đại bại, lưu lại một đống Tiên nguyên rồi tức giận rời đi.
"Thắng ba trận liên tiếp, ai dám so tài?" Thạch Hạo đứng trong sân thi đấu bễ nghễ nói, không ngừng gây hiềm khích hận thù nơi này.
Dáng vẻ nói khoác không biết ngượng của hắn khiến người khác vô cùng không ưa.
Nhưng, Bạch Trạch, Tử Côn đều cho rằng, hắn không phải ăn nói linh tinh mà thật sự có tiền vốn này.
Hai đại Chí Tôn của Ngao gia cũng không thể không than, người trẻ tuổi này rất mạnh chứ không phải ngông cuồng, vẫn tính là lời nói thật.
"Lông trắng, lông tím, lông đen, tới phiên các ngươi rồi đó?" Thạch Hạo chỉ về phía mấy người.
Gây hiềm khích như vầy không muốn có đối thủ cũng không được, trước sau lần lượt có người lên sân huyết chiến với hắn, đáng tiếc không một ai có thể đánh bại được hắn.
Sau khi thắng sáu trận liên tiếp thì Thạch Hạo khoát tay, nói: "Chấm dứt ở đây vậy, không tỉ thí nữa!"
"Không được!" Rất nhiều người hét lên.
Còn có cường giả chân chính chưa lên hạ màn, còn chưa ra tay, một ít tu sĩ của Tiên vực lần lượt đánh bại khiến bọn họ cảm thấy chẳng còn chút mặt mũi gì nữa, chẳng lẽ còn không bằng một tên tu sĩ ở vùng đất khô cằn kia ư?
"Ta không muốn chiến nữa." Thạch Hạo đáp lại.
"Vì sao, vừa nãy không phải chiến ý của ngươi vang dội lắm hay sao, còn tự xưng là bản Đế nữa mà, sao giờ lại sợ rồi?" Có người quát hỏi.
"Gì mà sợ chứ, ta chỉ đau lòng thôi, ta đại chiến ở đây thế nhưng mỗi một cuộc chiến đều phải chia chiến lợi phẩm cho khách sạn Hỗn Độn, dựa vào đâu chứ." Thạch Hạo nói.
Đúng là cái tên tham hài!
Đám người chịu thua rồi, còn có suy tính này nữa à, không không tự dưng xuất hiện sân thi đấu chắc?
Lúc này ông chủ của khách sạn Hỗn Độn chẳng biết nói gì nữa, chuyện gì thế này, đây cũng là lần đầu tiên hắn gặp người như vầy.
"Thế ngươi muốn gì?" Có người hỏi.
"Chúng ta đổi sang một khách sạn khác, nơi này tối tăm quá." Thạch Hạo trịnh trọng nói.
Ngươi mới tối tăm đó, ông chủ của khách sạn muốn bác bỏ thế nhưng lời chưa kịp lên thì đã cố gắng nuốt vào lại rồi, hôm nay vì Hoang nên đã dẫn tới rất nhiều người tới đây, còn có rất nhiều trận quyết đấu khác nữa, đây chính là cuộc mua bán cực lớn.
Cho nên hắn đành bấm bụng cười, nói: "Nếu như vị tiểu huynh đệ này không vừa lòng thì chúng ta có thể thay đổi, sẽ bớt đi chút tiền thuê sân."
"Có thể giảm bao nhiêu."
"Ngươi xem nè, giảm đi..."
"Không được, vẫn quá nhiều!"
"Vậy thì..."
...
Đám người nghẹn họng trừng mắt nhìn bọn họ cò kè mặc cả với nhau.
Còn là tu sĩ nữa ư, được mệnh danh là cường giả cực đạo trong lĩnh vực Nhân đạo lại đi bàn chuyện làm ăn như vầy với người ta, đúng là chuyện gì cũng có thể xảy ra mà.
"Ta nói mà, ngay cả chút tiền thuê sân mà ngươi cũng không ngại đi so đo làm gì, sân thi đấu các nơi cũng như vầy thôi!" Có người nhắc nhở.
"Cút sang một bên, không phục thì lên quyết đấu!" Thạch Hạo xua tay thiếu kiên nhẫn.
Cuối cùng, ông chủ của khách sạn Hỗn Độn đành giảm một nửa cho hắn, tiền đề hắn phải thắng sáu trận liên tiếp trở lên.
Đương nhiên cũng là âm thầm thỏa thuận với nhau, nếu không những người khác biết được việc ông chủ này muốn Hoang chiến thắng thì sẽ làm to chuyện ngay.
Ngày hôm đó, cái tên Hoang đã truyền khắp khu vực này, hấp dẫn rất nhiều người tới khách sạn Hỗn Độn xem chiến.
Sau đó không lâu, rất nhiều người ở Bàn Cổ thành đầy phồn hoa cũng biết được, một tu sĩ có tên là Hoang, được mệnh danh là cường giả cực đạo đánh đâu thắng đó, vô địch trong lĩnh vực Nhân đạo.
Ngày hôm đấy, rất nhiều người chấn kinh trong lòng, ví như gia tộc Chân Tiên, ngoài ra còn có những thiên tài năm xưa của cửu Thiên thập Địa.
Hoang, không ngờ lại xuất hiện và đã xông tới Bàn Vương thành, anh kiệt khắp nơi bị chém giết tan tát, thật sự chấn kinh bọn họ.
Dù cho là gia tộc Tiên vương cũng bắt đầu quan tâm, tên Hoang này đã khiến bọn họ vô cùng kinh ngạc.
Thanh Y cũng đã nghe được chuyện Thạch Hạo tới Tiên vực và cũng đang tiến về Bàn Vương thành, trong lòng nàng khẽ run và nhanh chóng chạy tới tòa vương thành này.
Đại nhân trẻ tuổi Ngao Càn của Ngao gia cũng đã xuất quan, điều khiển chiến xa chạy về Bàn Vương thành, muốn thanh gia cuộc thịnh hội Bàn Đào.
Đồng thời, thiên tài Bàn Nghệ của Bàn gia cũng xuất quan, sau khi nhận được tin tức thì giá lâm tới khách sạn Hỗn Độn.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng hai, 2019 08:41
Chúc mừng năm mới nhóm dịch .. cảm ơn các bạn đã dịch tiếp bộ này ^^ mong sẽ finish sớm và ko bị drop .. thank các bạn nhiều
29 Tháng một, 2019 16:00
Chúc năm mới Kỷ Hợi nhiều may mắn. Nhóm dịch xin phép nghỉ Tết, hẹn năm tới.
24 Tháng một, 2019 18:22
hay nhất với huynh ấy chứ nhất với mấy huynh à mà ý kiến
23 Tháng một, 2019 02:09
Tks bác
22 Tháng một, 2019 01:29
Đang dịch mà bác ! Chứ conver thì full lâu rồi
21 Tháng một, 2019 20:22
Mấy bác cho mình hỏi là sau chương này còn chương nào ko ạ ?? Tại thấy bản gốc đến 2k chương mà mới đọc đến chương 1310 à huhu
18 Tháng một, 2019 10:59
già thiên hay hơn, cũng cùn 1 thế giới với bộ này nhưng khác mốc tgian
08 Tháng một, 2019 09:27
Còn nhiều bộ hay hơn nữa bạn ơi
05 Tháng một, 2019 08:57
truyện này hay nhất mình từng đọc luôn á
03 Tháng một, 2019 15:45
Sau bộ này thì mình sẽ chuyển sang bộ Hắc Ám Vương Giả.
Nói thật, bộ này mình không thích, nó YY quá, không phải dạng mình thích. Chỉ vì muốn hoàn thành Full không muốn mang con bỏ chợ, nên mình cố gắng đi tới cuối đường.
Cảm ơn bạn vì thiện ý trên, nếu được, mong rằng sẽ có cơ hội hợp tác với bạn trong tương lai.
03 Tháng một, 2019 01:12
cảm ơn ronkute vì đã dịch truyện này. cho hỏi nếu xong bộ này bạn có kê hoạch nào cho bộ thánh khư ko. có thì mình ủng hộ 2 ✋
27 Tháng mười hai, 2018 07:38
Tối sẽ ra chương nhen bác, ăn lễ hơi kỹ chút :v
25 Tháng mười hai, 2018 10:44
ronkute không ra chương mới đi
24 Tháng mười hai, 2018 20:47
Hay quá :)
13 Tháng mười hai, 2018 11:55
Check FB nhen bác
12 Tháng mười hai, 2018 13:12
chào ronkute đẹp trai hoặc xinh gái. Cụ có thể gửi bài hướng dẫn dịch 1 số cấu trúc được không? Fb của tôi: www.facebook.com/asthewind491. Mình muốn ham hố 1 chút :D
11 Tháng mười hai, 2018 06:33
Mình chắc chắn sẽ đi hết bộ này, bạn cứ yên tâm.
Còn về giúp đỡ, thì chỉ cần ấn like hoặc phiếu đề cử là nguồn động lực cổ vũ tốt nhất rồi.
10 Tháng mười hai, 2018 17:53
hy vọng bác có thể tiếp tục hoàn thành bộ truyện này. chân thành cảm ơn. nếu có phương thức nào gián tiếp giúp đỡ được các bạn thì xin báo lại.
04 Tháng mười hai, 2018 13:06
Dạo này mình bận nên k lên chương được, hẹn mọi người cuối tuần nhen, ráng sẽ chục chương bù lại.
26 Tháng mười một, 2018 06:57
Không có đâu bạn, bộ này chỉ mỗi TTV dịch thôi.
25 Tháng mười một, 2018 19:40
Có ra thêm ko nhỉ mn? M thấy những web khác đã post truyện dịch đến chương 1257 rồi :(
Truyện đang hay mà tiếc quá!!
25 Tháng mười một, 2018 19:40
Có ra thêm ko nhỉ mn? M thấy những web khác đã post truyện dịch đến chương 1257 rồi :(
Truyện đang hay mà tiếc quá!!
25 Tháng mười một, 2018 09:44
Có 2 cách.
1. Bạn tặng phiếu đề cử,
2. Là bạn vào Forum, vào box Mạnh Thường Quân Các và thông báo ủng hộ.
24 Tháng mười một, 2018 14:49
Mua phiếu đề cử thôi.
24 Tháng mười một, 2018 08:35
Gửi ủng hộ bạn dịch ntn vậy?muốn ủng hộ mà k biết
BÌNH LUẬN FACEBOOK