- Ziege!
Đỗ Duy đang ở trên không, bỗng nhiên cúi đầu hô to một tiếng :
-Học viên Hogwarts nghe lệnh. Mục tiêu phía trước, tất cả đều phần. Bắn!
Hai mươi tám học viên ma pháp ngồi trên ngựa vốn đã hơi tụt lại phía sau nghe thấy hiệu lệnh của Đỗ Duy. Theo chỉ huy của đội trưởng Ziege, đều bắt đầu niệm chú
Mấy tên học viên này mặc dù còn chưa thể tính là ma pháp sư hợp cách, nhưng là ma pháp hỏa cầu thuật đơn giản thì không thành vấn đề
Bùm một tiếng, từ trong đội ngũ của Đỗ Duy hiện ra hai mươi tám luồng hào quang. Mặc dù mỗi luồng đều thật mỏng manh, nhưng do hai mươi tám người ngưng tụ lại nên cũng tương đối đáng kể !
Liền thấy vô số ngọn lửa bùng lên dày đặc, một quả cầu lửa bắn ra phía trước
Thuật cầu lửa này có quan hệ với Đỗ Duy. Đó là thuật những học viên này luyện thuần thục nhất. Thậm chí khiến cho mấy kẻ trong đó không phải chủ tu hỏa hệ ma pháp cũng đều sử dụng
Một quả cầu lửa xa xa bắn đi, vẽ thành một đường cong trên bầu trời. Uỳnh uỳnh oàng oàng dập vào đội ngũ của người thảo nguyên!
Nhất thời ánh lửa bắn ra bốn phía. Thuật cầu lửa này mặc dù uy lực không lớn, nhưng do hai mươi tám người cùng nhau thi triển cũng vô cùng đáng sợ. Hơn nữa đều là bổ từ trên đầu bổ xuống. Nhất là trong khi ngựa chạy nhanh như thế cũng có thể thấy được cho dù không chết người thì cũng làm cho người ngã ngựa đổ. Một vài con ngựa quá hoảng sợ mà lập tức sút móng ngã xuống. Đội ngũ liền bị rối loạn.
Nhìn thấy đội ngũ người thảo nguyên một mảnh hỗn loạn, tốc độ nhất thời bị chậm lại. Al-Quaeda cười ha ha, rút ra trường kiếm của mình,hô lớn:
-Hai cánh tách ra, không để tên nào chạy thoát .
Ron Barton huấn luyện kỵ binh quả nhiên rất tốt. Trong khi đang chạy, hai tiểu đội lập tức theo hai cánh tăng tốc chạy đi, hình thành một cái gọng kìm.
Hơn ba trăm người thảo nguyên mắt thấy chạy không thoát, bỗng nhiên kích phát ra hung tính của thảo nguyên lang. Một vài kẻ liền chuyển đầu ngựa , hét lớn một tiếng, hơn mười người vọt tới đội ngũ của Đỗ Duy
Ầm một tiếng, nhóm kỵ binh đầu tiên của hai bên đã mạnh mẽ đánh vào nhau.Thời điểm này, áo giáp và trang bị tốt của kỵ binh đế quốc liền hiện rõ ưu thế. Xung đột chính diện như thế, kỵ binh đế quốc với áo giáp tốt lực tấn công so với người thảo nguyên thì mạnh hơn rất nhiều
Sau đợt tấn công đầu tiên, hơn mười kỵ binh thảo nguyên đều bị đánh gục. Kỵ binh hoa Tulip cũng không giảm tốc độ mà hét lớn, tiếp tục hướng phía trước vọt đi. Có người thảo nguyên nào không ngã .. còn không kịp đứng lên, kỵ binh đã vọt tới, khua mã đao trong tay liền có một cái đầu người bay lên .
Al-Quaeda – tên hai trăm năm mươi này chạy ở mặt trước, thấy kẻ không may mắn bị kỵ thương của mình găm trên mặt đất, cười điên cuồng một tiếng rồi vọt đi, thân thể ở trên ngựa nhẹ nhàng cúi xuống, rút kỵ thương cắm trên mặt đất ra. Sau đó, hắn hét lớn một tiếng, cả người đã chạy vọt vào trong đội ngũ người thảo nguyên
Tên này thật là một mãnh tướng, kỵ thương trong tay của hắn hóa thành nhiều điểm hào quang, thêm vào đấu khí của kỵ sĩ cấp bốn. Thường thường kỵ thương đâm vào trên người địch nhân, đấu khí xuất ra, lập tức thịt nát máu tuôn.
Hai cánh kỵ binh đã đem một đội người thảo nguyên bao vào giữa. Kỵ binh ở hai bên giống như hai thanh khoái đao không ngừng chém xuống. Đem lột bỏ một phần của đội ngũ người thảo nguyên.
Sau một khoảng thời gian ngắn ngủi, chiến đấu đã chấm dứt, để lại trên mặt đất đầy thi thể, mùi máu tanh xộc lên tận trời, khắp nơi đều là những tròng mắt đỏ ngầu
Không ít kỵ binh hoa Tulip đã nhảy xuống ngựa, đến gần kiểm tra mấy cái thi thể của địch nhân. Nếu là chưa chết, đều đi tới bổ thêm một đao, những con ngựa chiến còn tốt thì bị thu lấy
Tên Al-Quaeda hai trăm năm mươi nhỏ này toàn thân nhuốm máu. Kỵ thương của hắn đã gãy, cầm trong tay một thanh mã đao, mũi đao không ngừng vung lên chém giết, toàn thân tắm máu.
Tuy vậy tinh thần cũng rất tốt. Bả vai của mãnh tướng này đã bị loan đao của người thảo nguyên chém trúng. May mắn là Đỗ Duy lần này mang đến hai mươi tám gã học viên ma pháp, cũng có người làm được thuật trị liệu đơn giản, rất nhanh làm cho miệng vết thương của hắn khép lại
Kết quả trận chiến, ba trăm kỵ binh người thảo nguyên toàn bộ bị giết chết. Mà bên Đỗ Duy thì mười chết, bốn bị thương ( thật ra, bên Đỗ Duy có ma pháp sư, những người bị thương không nặng đều có thể chữa ngay tại chỗ. Bốn người bị thương này là bị thương nặng, trị liệu thuật đơn giản không thể cho thấy hiệu quả rõ ràng. Đỗ Duy tuy ma lực xuất chúng nhưng cũng không am hiểu trị liệu thuật )
Chết mất mười kỵ binh, trong lòng Đỗ Duy mặc dù ảm đạm. Nhưng hắn hiểu được rằng chiến tranh không thể không có người chết
Al-Quaeda sau khi báo cáo chiến quả, hạ lệnh mọi người chỉnh đốn một chút
Mà tên nhóc Mose nhà Listeria, từ đầu tới cuối đều ở dưới sự bảo vệ của kỵ sĩ Bạch Vũ, không có chút máu tươi nào dính vào. Chỉ là thằng nhóc này nhìn thấy thi thể nằm đầy trên mặt đất, khuôn mặt tuấn tú liền tái nhợt, không còn chút máu nào. Nhìn bộ dạng hắn cắn răng nỗ lực chịu đựng, nghĩ đến lòng tự tôn, không chịu để lộ ra sự hèn nhát trước mặt người khác. Nếu không thì, chỉ sợ sớm đã tìm một chỗ không người mà nôn thốc nôn tháo rồi.
Đỗ Duy chau mày nhìn tên nhóc này, đang muốn đi tới nói gì đó. Đột nhiên, một kỵ binh hoa Tulip kề bên đang kiểm tra thi thể bỗng nhiên kinh hô một tiếng. Sau đó liền thấy một thi thể ở trên mặt đất đột nhiên nhảy dựng lên.. một thanh loan đao… bổ vào bả vai của kỵ binh kia. Mặc dù có áo giáp bảo vệ, kỵ binh kia vẫn đau đớn kêu lên, máu vọt lên trời người vật trên mặt đất
Kẻ giả chết kia hiển nhiên đã tính toán rất tốt. Một đao chém bay kỵ binh bên người, chạy nhanh tới một chiến mã gần nhất bên cạnh, xoay người lên ngựa, dùng sức đá một cái vào bụng ngựa. Con ngựa chiến lồng lên, hí một tiếng rồi tung vó chạy đi
Biến cố này làm cho ai cũng không kịp ứng phó. Đợi đến khi những kỵ binh hoa Tulip ở gần nhất chạy tới thì đã không kịp ngăn cản. Tên khốn kia đã cưỡi ngựa chạy xa cả chục mét rồi!
-Mẹ nó !
Al-Quaeda giận dữ, hắn vừa rồi đã xuống ngựa, bây giờ lại lên ngựa đuổi theo đã không còn kịp nữa . Trong cơn giận dữ, mãnh tướng này đoạt lấy cung tên của một kỵ sĩ Bạch Vũ rồi hít sâu một hơi, nhắm bóng lưng của đối phương bắn một phát.
Vù một tiếng, một tên này bắn ra vừa nhanh vừa chuẩn. Nhưng tên người thảo nguyên kia lại càng lợi hại, hắn đang ở trên lưng ngựa, bỗng nhiên lộn người một cái, nhìn thấy mũi tên bay đến, vung tay chụp lấy
Al-Quaeda rất tức giận, nhưng cũng không khỏi hét lớn :
-Giỏi lắm!
Hắn vứt mạnh cung tên xuống đất . Nhặt lấy một thanh kỵ thương , hét lớn một tiếng rồi phóng nó đi
Một thương này so với lúc trước càng kinh người, nhất là Al-Quaeda. Phía trên mũi thương dường như bạo phát ra một quầng đấu khí hào quang
Nhưng người kia lại không chút hoang mang giơ mũi tên đang cầm trong tay, nhìn chuẩn mũi thương tới trước mặt, hét lớn một tiếng dùng tên đón lấy mũi thương. Mũi tên trong tay hắn nát vụn. Nhân cơ hội đó hắn chộp lấy cây kỵ thương.
Tên người thảo nguyên kia đã chạy ra ngoài trăm mét. Hắn giơ cao kỵ thương của Al-Quaeda một cách đầy khiêu khích, lớn tiếng quát mắng :
-Bọn lợn Roland lấy nhiều đánh ít, hèn hạ vô sỉ! Con lợn Roland kia, cám ơn ngươi đã tặng kỵ thương!
Nói xong, hắn điên cuồng cười một tiếng, giục ngựa chạy ra xa, chỉ một lát đã ở ngoài trăm mét
Al-Quaeda và phần đông kỵ binh hoa Tulip tức giận đến đỏ cả mặt. Nhất là Al-Quaeda, hắn tức muốn nổ phổi.Một tên địch dưới mắt của mình đả thương người cướp ngựa chạy trốn, Còn thong dong tiếp lấy một tên một thương của Al-Quaeda. Điều này thật sự đã cấp cho tất cả kỵ binh hoa Tulip một cái tát.
-Hừ, ngươi làm lại cho ta xem nào.
Đỗ Duy bỗng nhiên hừ lạnh một tiếng, hắn nâng tay lên, một luồng ma pháp hào quang hiện lên, tịch diệt chi cung đã nắm trong tay. Hắn đứng ở trên lưng ngựa, lạnh lùng nhìn phía trên hậu tâm của tên kia, hai ngón tay kéo dây cung, nhẹ nhàng bắn ra …
Vù !
Một luồng hào quang màu bạc bắn ra từ tịch diệt chi cung trong nháy mắt đã tới sau lưng tên kia. Lần này hắn không kịp phản ứng , người ở trên ngựa còn chưa kịp xoay người lại, sau lưng đã bị bắn trúng!
Tịch diệt chi cung có uy lực như thế nào ? Phát bắn này là ma lực ngưng tụ mà thành. Mặc dù không có tên nhưng trúng phải phát bắn này, vị trí hậu tâm của tên kia lập tức vọt ra một vòi máu, cả người từ trên lưng ngựa bị bắn bay ra xa hơn mười mét , cả người như cá chết đập xuống mặt đất!!!
Uy lực một tên này của Đỗ Duy, không người nào không hoảng sợ
-Sao còn ngớ ra đó.
Đỗ Duy thu hồi tịch diệt chi cung lạnh lùng nói:
-Ta không giết hắn … phái người bắt hắn trở về cho ta, hừ !
Lúc này, kỵ hoa Tulip mới đột nhiên bạo phát một trận hoan hô như sấm, nhất là hai mươi tám tên học viên ma pháp. Nhìn thấy ngài viện trưởng kính yêu phát uy , tất cả đều vui mừng hò hét. Sớm có hai tên kỵ binh chạy nhanh tới bắt tên kia.
Mose đứng giữa che chắn của những bạch vũ kỵ sĩ. Trợn mắt nhìn Đỗ Duy thong dong lấy cung bắn tên đả thương người. Nhất là hàn khí không che dấu chút nào trên vẻ mặt của Đỗ Duy dừng ở trong mắt Mose, trên mặt hắn hiện ra một vẻ mặt cực kỳ phức tạp.Hắn thẫn thờ nhìn Đỗ Duy đang được các kị binh ở xung quanh hoan hô, không khỏi ngây dại ….
Ngậm hàm thiết: ngày xưa đem quân đi không muốn cho quân giặc biết bắt ngựa đóng hàm thiết cả lại cho không kêu được.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK